45245.Trong bệnh viện, George đã hồi tỉnh, anh ta không có cách nào chấp nhận chân mình bị cắt cụt, nếu cắt cụt từ đầu gối xuống, anh ta chính là 1 người tàn phế rồi.
Nhưng làm cho anh ta không chấp nhận nổi nhất là Thủy Tinh lại đi gặp Bắc Minh Ý!
“George! Anh tỉnh rồi! Em về rồi! Là Ý Ý, nó….”
Không đợi Thủy Tinh nói hết, George liền đập 1 đống tư liệu lên mặt Thủy Tinh.
“Bắc Minh Ý! Cô chỉ biết Bắc Minh Ý! Thủy Tinh, cô là không yên tâm Bắc Minh Ý hay không yên tâm Bắc Minh Phong? Cô xem xem những văn kiện này!” George tức giận gào lên.
Văn kiện đập lên mặt Thủy Tinh, rơi xuống đất, Diệp Phi giúp đỡ nhặt văn kiện lên.
“George! Chúng tôi đều biết anh bị cắt cụt chân tâm tình không tốt, nhưng anh không thể trút giận lên Thủy Tinh!” Diệp Phi nói.
“Là tôi trút giận lên cô ấy sao? Các người xem xem kết quả điều tra dưới tay tôi!” Âm thanh của George lạnh giống như gió trong ngày đông.
Diệp Phi cầm văn kiện cùng Thủy Tinh xem.
Dưới tay của George mang tổ tông 8 đời nhà lái xe đâm George đều đào lên.
Lái xe đó là người của Công ty Bắc Minh Phong, trước 1 ngày đâm George anh ta bị sa thải, mà Bắc Minh Phong còn cho người đó 1 khoản tiền cực lớn.
Tim Thủy Tinh co rút đến cổ họng mắt, trong đầu vụt qua lời nói của Bắc Minh Phong, ‘Thủy Tinh, nếu anh và Lăng Tuyết bỏ nhau, chúng ta 1 gia đình 3 người sống cả đời, có được không? Việc quá khứ cho anh dùng cả đời đền bù cho em!”
Bắc Minh Phong muốn cùng cô hòa hợp lại.
“Là Bắc Minh Phong sao?” Cô úp mở hỏi.
“Lái xe là sa thải trước khi phát sinh tai nạn 1 ngày, anh ta còn cho lái xe 1 khoản tiền lớn, cô cảm thấy anh ta tại sao cho tài xế tiền?” George nghi vấn hỏi Thủy Tinh.
Thủy Tinh 1 chữ lý do cũng không tìm được,sau khi George xảy ra tai nạn, Bắc Minh Phong cầu yêu với cô, nếu nói không phải Bắc Minh Phong sai người làm, ai cũng không tin.
“Tôi đi tìm anh ta!” Cô quay người chạy ra cửa.
“ Đứng lại! Việc của tôi và Bắc Minh Phong, không cần người phụ nữ của tôi nhúng tay vào, muốn tính nợ tôi sẽ tự mình tính! Nhưng mà Thủy Tinh, cô là người phụ nữ của tôi, không hi vọng cô lại đi gặp anh ta!” George nói.
“Em, em sẽ không gặp lại anh ta nữa. Nhưng việc này em muốn tự mình hỏi anh ta.” Câu nói từ miệng Thủy Tinh thốt ra, cô căn bản không muốn gặp Bắc Minh Phong, cô lo lắng chỉ là Bắc Minh Ý.
“Cô tự mình hỏi? Cô muốn hỏi như nào? Cô cho rằng anh ta sẽ thừa nhận!” George nghi ngờ hỏi.
“Em không tin anh ta có thể ở trước mặt chứng cứ phủ nhận, nếu là anh ta làm, em muốn chân anh ta đổi cho anh!” Thủy Tinh nói rồi chạy ra khỏi cửa.
“Tôi đi xem Thủy Tinh.” Diệp Phi bỏ lại 1 câu, theo Thủy Tinh chạy ra ngoài, cô không yên tâm Thủy Tinh.
Lúc Diệp Phi và Thủy Tinh về đến biệt thự của Bắc Minh Phong, Bắc Minh Phong vẫn chưa đi.
Bắc Minh Phong ngạc nhiên nhìn Thủy Tinh lại quay về rồi, “Ý Ý vừa còn ồn ào đòi em kìa! Em về nhanh vậy, George thế nào rồi?”
Con mắt lạnh lùng của Thủy Tinh đặt trên người Bắc Minh Phong, “Người lái xe này là người của anh?”
Cô lấy ra tư liệu của lái xe ra cho Bắc Minh Phong xem.
“Đúng, sao vậy?” Bắc Minh Phong không hiểu lắm ý của Thủy Tinh.
“Chính là anh ta đâm George, lúc anh sa thải anh ta, còn cho anh ta 1 khoản tiền lớn, anh ta hôm qua đâm George! Bắc Minh Phong, là anh hại George!” Cái tát của Thủy Tinh đánh lên mặt Bắc Minh Phong.
Cái tát nóng rát đánh lên mặt Bắc Minh Phong, “Anh không biết tại sao lại là anh ta, không phải anh bảo anh ta làm.”
“Vậy tại sao anh cho anh ta khoản tiền lớn?” Thủy Tinh ép hỏi.
“Khoản tiền đó, là bởi vì…. Món tiền này không liên quan tới việc của George.” Bắc Minh Phong không cách nào giải thích anh ta vì sao cho người đàn ông đó tiền.
“Bắc Minh Phong, anh cảm thấy anh nói như vậy, tôi sẽ tin sao?” Mắt Thủy Tinh lóe lên ánh lạnh lùng.
“Anh biết, anh nói gì em cũng không tin, nhưng không phải anh bảo anh ta đâm George, anh có thể trước mặt anh ta đối chất.” Bắc Minh Phong nói.
“Anh ta đã chết rồi! Lúc xảy ra tai nạn anh ta chết ở trong