45255.“Thủy Tinh, chúng ta đi vào chào hỏi khách!” Tay George không dám bỏ tay Thủy Tinh ra một phút nào. Bộ dạng Thủy Tinh rơi lệ vì Bắc Minh Phong, đâm đau trái tim anh, cho dù anh vì cô mất đi đôi chân, nhưng anh chỉ có thể có được thể xác cô, mà không có được trái tim cô. Cái cảm giác này giống như bụi gai mặc sức mọc trong trái tim anh, vô số cái gai đâm vào tim anh. Thủy Tinh kìm chế tâm trạng của mình lại, đi theo George tiếp khách. Trên bãi cỏ trong sân nhà thờ, bày lên bữa tiệc buffer, gia đình George mời đến tất cả khách mời. Cứ thế nhộn nhịp cho đến khi trời gần tối, Thủy Tinh và George mới quay về biệt thự của mình. Một ngày bận rộn, Thủy Tinh đương nhiên mệt mỏi, đặt bước chân đầu tiên vào phòng, tim cô hoảng loạn, nếu như đã kết hôn rồi, rất nhiều việc không thể tránh khỏi. Cô lấy quần áo của mình đi vào nhà tắm tắm, đối diện với George, cô càng hoảng loạn, thà rằng tự mình trốn đi.
George tắm ở một nhà tắm khác, tắm xong về phòng, chờ vợ anh đi ra. Nhưng chờ rất lâu, mãi chưa thấy Thủy Tinh ra. George ấn nút xe lăn đi đến trước cửa nhà tắm, tay gõ cửa “Thủy Tinh, em không sao chứ?”
“Không, không sao, em đang ngâm mình” Thủy Tinh nói úp úp mở mở. Nếu như có thể ngâm cả đời, cô thật sự muốn cả đời không ra khỏi đây.
“Ngâm quá lâu, sẽ không tốt cho da, nếu như em vẫn không thể chấp nhận anh, anh có thể ngủ ngoài phòng khách” Giọng nói của George lạnh nhạt.
“Không phải! Anh chờ em một chút” Thủy Tinh lập tức ra khỏi nước, trái tim cô đau giống như bị thứ gì đó chích. Rất muốn đập vào đầu mình xem cô có phải não dài quá mà không biết đường về không, sao cô lại vì một người đàn ông cặn bã giữ thân như ngọc, từ chối một người đàn ông tốt vì mình suýt nữa đến mạng cũng không cần. Cô nhanh chóng lau sạch người mình, mặc đồ ngủ vào và đi ra khỏi nhà tắm.
“Xin lỗi anh, em để anh chờ lâu rồi, em vì mệt quá, muốn ngâm lâu một chút” Cô giải thích.”
Tay của George kéo lấy tay cô, da trên ngón tay của cô ngâm đến nhăn hết lại, có thể thấy đã ngâm bao lâu rồi.
“Thủy Tinh, anh biết chuyện trong quá khứ đã ám ảnh em, em yên tâm anh sẽ hết lòng yêu thương em!” anh kéo vợ mình đi về phía giường. Cho dù nhìn ra Thủy Tinh đang kháng cự, cho dù ban đầu anh định đi ra phòng khách ngủ, nhưng giây phút nhìn thấy Thủy Tinh, anh không khống chế được tình cảm của bản thân, liền muốn chiếm hữu cô, xóa hết những dấu tích của Bắc Minh Phong để lại trên người cô.
Thủy Tinh theo George đi ra cạnh giường lớn, cô đưa tay định đỡ George lên, nhưng bị anh từ chối.
“Người phụ nữ của anh lấy về để yêu thương, anh nói rồi anh sẽ không để em vất vả, anh có thể chăm sóc bản thân, sau này còn phải chăm sóc em và con của chúng ta!” George tự mình dùng cánh tay đỡ lấy cơ thể và ngồi lên giường. Thủy Tinh cũng theo lên giường, áy náy, bứt rức hiện lên trên mặt cô, muốn giấu đi cũng không giấu được. Cô và George 5 năm rồi, vốn chưa từng thân mật, nồng nhiệt, đến một cái hôn chính thức cũng chưa có.
George không cho Thủy Tinh có thời gian băn khoăn, ôm lấy Thủy Tinh, đè lên người cô.
Tim Thủy Tinh chạm vào xương sườn của mình “Anh, chân anh, vết thương trên chân cũng chưa khỏi hẳn”.
“Không sao, bị thương là ở chân, Thủy Tinh, anh muốn có em” Giọng nói của George đập vào trán cô, anh muốn có cô, thật sự muốn có được cô. Anh cúi đầu hôn lên trán Thủy Tinh, hôn cô từng tí một, chỉ sợ cô sẽ từ chối. Cái cách kháng cự đó, mỗi lần đều giống như dao găm, đâm vào trái tim anh, để anh biết, người cô yêu vẫn là Bắc Minh Phong!
Tay Thủy Tinh nắm chặt, ép bản thân mình phải chấp nhận George, không cho phép bản thân đẩy anh ra.
George cố gắng đối với Thủy