45267.Mộ Thương Nam khẽ gật đầu, rút tay bị Sở Nhiễm đặt lên “Cảm ơn nhiều!”
“Em nói rồi giữa chúng ta không cần nói câu cảm ơn, Thương Nam, em sẽ chăm sóc người nhà anh giống như chăm sóc người nhà em” Anh yên tâm đi xử lý người đã hại họ là được rồi, phải rồi, Diệp Phi bị tuyên án chưa? Sở Nhiễm hỏi.
“Tòa án sẽ xử lý cô ta” Mộ Thương Nam lạnh lùng nói.
Sở Nhiễm vô cùng ngạc nhiên, Mộ Thương Nam lại không tự tay xử lý Diệp Phi?
Có tiếng gõ cửa, vọng vào giọng nói của vệ sỹ “Tổng giám đốc, thiếu gia Bắc Minh đến gặp anh, anh có gặp không?” Vệ sỹ nói rất cẩn thận, giống như mấy người họ đã giữ được mạng, họ mới dám đến nói với Tổng giám đốc của mình.
“Để cậu ta vào.” Mộ Thương Nam nói, vừa đúng lúc anh có việc cần dặn dò Bắc Minh Phong.
Vài giây sau, Bắc Minh Phong đi vào phòng. Sở Nhiễm nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh, không làm phiền hai người đàn ông nói chuyện.
Bắc Minh Phong nhìn Mộ Dã, chau mày “Bình thường vui vẻ hoạt bát nhi nhảnh, đột nhiên nhìn thấy thằng bé yên tĩnh, thực sự không thích ứng được. Nhưng, trẻ con hồi phục rất nhanh, mà thằng bé này trời sinh đã là tai họa, không hại đến toàn thể loài người, nó sẽ không chết được đâu. Anh yên tâm, nói không chừng ngày nào đó, nó sẽ dậy gây sự với anh!” Tay anh vỗ lên vai Mộ Thương Nam, không biết phải an ủi người anh em của mình như nào, anh đã moi hết vốn từ vựng của mình ra.
“Tôi biết con trai tôi sẽ không yếu đuối như thế” Mộ Thương Nam nói.
“Như này mới đúng! Mộ Dã còn cần anh, anh không thể gục ngã. Phải trụ vững, người anh em!” Bắc Minh Phong nói.
“Mấy ngày tới việc của công ty, cậu giúp tôi xử lý. Tôi tạm thời không đến công ty” Mộ Thương Nam dặn dò.
“Anh yên tâm. Việc của công ty giao cho tôi, mặc dù tôi không biết kiếm tiền như anh, nhưng tôi đảm bảo lúc anh không có ở đây, không thể lỗ được. Còn gì nữa, tôi nói với anh chuyện này, Thủy Tinh muốn gặp anh, anh gặp cô ấy một lúc đi”. Bắc Minh Phong cuối cùng cũng nói ra trọng điểm. Anh dùng việc này, uy hiếp Thủy Tinh lên giường với anh, ham muốn kìm nén 5 năm nay cộng thêm việc mẹ anh hầm các loại canh bổ chức năng, đều chút hết cho Thủy Tinh. Nhìn người phụ nữ nhỏ suýt nữa bị hành đến chết, bộ dạng khóc lóc xin anh tha cho, anh mềm lòng tha cho Thủy Tinh, đương nhiên việc anh đồng ý với Thủy Tinh, anh cũng phải làm được.
“Tôi không gặp, anh đưa cô ta đi” Mộ Thương Nam do dự từ chối, bây giờ anh không có tâm trạng gặp những người không liên quan. Hơn nữa, người này còn là bạn của Diệp Phi, nghĩ đến người phụ nữ này, anh lại nghĩ đến Diệp Phi, trái tim khó chịu giống như bị ai xé ra.
Bắc Minh Phong hít vào một luồng khí lạnh, Mộ Thương Nam không gặp Thủy Tinh, anh biết ăn nói thế nào với Thủy Tinh, quan trọng là anh và cô làm lâu như vậy, không làm được việc cô nhờ anh, anh phải giải thích thế nào với cô?” Dù sao Thủy Tinh xác định sẽ không đồng ý, anh để cô lời đề nghị lần trước của cô coi như là trả đũa.
“Cái đó, anh gặp Thủy Tinh một lúc thôi! Tôi đồng ý với Thủy Tinh rồi, Thủy Tinh có việc mới cần gặp anh!” Anh đau khổ mím môi, mặt cố cười gượng, nụ cười đó còn khó nhìn hơn khóc.
“Cô ta gặp tôi có việc gì?” Mộ Thương Nam ngơ ngác.
“Tôi, tôi cũng không biết, không phải, nếu anh muốn biết, thì đi hỏi Thủy Tinh! Tôi sẽ gọi cô ấy vào” Bắc Minh Phong vội vàng đi ra ngoài cửa.
“Đứng lại! Tại sao cậu lại khăng khăng muốn tôi gặp Thủy Tinh? Bắc Minh Phong? Nói!” Mộ Thương Nam phát hiện ra điểm không bình thường.
“Hihi” Tay Bắc Minh Phong ngượng ngùng vò đầu mình, “Tôi là, là vì đồng ý với cô ấy rồi, anh biết đàn ông đều là nói được làm được, anh không thể làm tôi nói lời không giữ lời chứ?”
Mắt Mộ Thương Nam nheo lại, từng phút từng giây đều cảm thấy không khí này không đúng.
“Nói thật. Có phải cậu nợ Thủy Tinh gì không” Không nói thật cậu đừng mơ để tôi gặp cô ta!”
“Ai nợ cô ta? Chỉ là bạn bè giúp đỡ nhau thôi” Bắc Minh Phong cãi bướng,