“Thoải mái không? Nếu anh thích, sau này ngày ngày em matxa cho anh.” Thủy Tinh lấy lòng nói.
Tay George nắm lấy tay Thủy Tinh, “Thủy Tinh, đời này người anh yêu nhất là em. Em làm gì anh đều vui, anh đều thích, trừ em rời xa anh.”
“Em biết. Em sẽ chăm sóc anh cẩn thận.” Dùng cả đời của em bồi thường cho anh.
Thủy Tinh âm thầm nghĩ, cô suy cho cùng nợ George đôi chân.
George kéo Thủy Tinh tới trước mặt anh ta, bàn tay chỉnh mái tóc loạn rơi trước trán Thủy Tinh, “Anh biết, em là người con gái tốt nhất, Thủy Tinh, anh yêu em.”
Tay anh ta giữ sau đầu Thủy Tinh, đè đầu cô xuống, hôn lên môi cô.
George ngồi trên xe lăn, Thủy Tinh đứng trước mặt George, đằng sau cô chính là giường.
Cô không từ chối nụ hôn của George, đưa tay dìu George dậy, dìu anh ta lên giường.
George lật người 1 cái đè lên người phụ nữ trên giường, anh ta có thể cảm nhận thấy cơ thể Thủy Tinh không còn cứng ngắc giống như vừa rồi, lòng anh ta mừng trộm, Thủy Tinh thật sự tiếp nhận anh ta rồi.
Nụ hôn triền miên, Thủy Tinh chỉ cảm thấy mình đang dùng cả sinh mệnh để hoàn thành nụ hôn này.
Lâu sau, George mới buông tha môi người phụ nữ, bao nhiêu lâu nay đây là nụ hôn thật sự lần đầu tiên của bọn họ.
Tay anh ta sờ môi người phụ nữ, đuôi mắt đầy ắp ánh mắt hưng phấn, “Thủy Tinh, giống như vừa nãy giúp anh.”
Anh ta thấp giọng nói ra yêu cầu của anh ta, muốn cho Thủy Tinh mang thai, anh ta chỉ có thể bảo Thủy Tinh giúp anh ta.
Tất cả đều tiến triển đúng như dự liệu của Thủy Tinh, cô biết tình trạng cơ thể của George, anh ta đã không có năng lực muốn cô.
Về việc giúp anh ta làm gì, Thủy Tinh cảm thấy, dùng bản thân phục vụ anh ta, đổi lấy cơ hội mang Bắc Minh Ý đi, là xứng đáng.
Cô ném bỏ mọi cảm giác kháng cự và nhục nhã trong lòng, lấy lòng George, làm cho anh ta hài lòng.
Nhưng mà đến phút cuối, George lại nắm lấy ống tiêm, thu thập hạt giống của mình.
“Thủy Tinh, nếu lời em vừa nói là thật thì sinh cho anh 1 đứa trẻ.” Anh ta đặt ống tiêm trước mặt Thủy Tinh.
Tim Thủy Tinh co rút mạnh mẽ, sau lưng lạnh ngắt, cô bằng bất cứ giá nào làm cho anh ta vui vẻ, nhưng cô chưa nghĩ tới sinh con cho George. Hơn nữa còn là dùng cách này.
“Em, George, em tin bệnh của anh có thể khỏi. Chúng ta đợi bệnh tình của anh khỏi rồi sinh con được không?” Cô lắp bắp nói.
“Bệnh của anh sớm muộn cũng sẽ khỏi, có điều anh không muốn đợi nữa, muốn bây giờ có 1 đứa con. Nếu chúng ta có con, em cũng sẽ không yêu thương con người khác, đúng không?” George nói.
“Em với Ý Ý chỉ là thích, không phải bởi vì ba nó là ai.” Thủy Tinh giải thích.
“Nếu đã đồng ý vĩnh viễn ở bên cạnh anh, tại sao lại từ chối sinh con cho anh? Chúng ta sớm 1 chút có con với muộn chút có con, có khác biệt không?” George nghi vấn hỏi.
Sắc mặt Thủy Tinh trắng bệch, “Không, không khác biệt. Được, anh thích thì làm đi.”
George con lên nụ cười đã lâu không thấy, “Được, anh giúp em.”
Anh ta đưa tay cởi áo trên người người phụ nữ.
“Không cần, em có thể tự làm.” Tay Thủy Tinh ấn tay người đàn ông.
Chính lúc nãy cô tính ngày, hôm nay không phải kỳ rụng trứng của cô, khẳng định không mang thai được, nhưng cô cũng không muốn người đàn ông nhìn thấy sự riêng tư của mình.
“Tự em?” George hỏi.
“Dạ, tự em, anh giúp em, em sẽ căng thẳng, sẽ xấu hổ. Em có thể đi đến phòng vệ sinh làm. George, anh đồng ý đi. Em thật sự sẽ xấu hổ.” Thủy Tinh nói.
Ánh mắt George nhìn mặt Thủy Tinh ửng đỏ, gật đầu, “Được, nghe em, em thích làm như nào thì làm như vậy.”
Anh ta đưa ống tiêm vào trong tay người phụ nữ, dù sao thì bọn họ cũng chưa có quan hệ vợ chồng chính thức, anh ta miễn cưỡng Thủy Tinh quá cũng không hay.
Thủy Tinh cầm ống tiêm đi vào phòng vệ