4589.Sắc mặt Bắc Minh Phong giật nhẹ, cho dù anh dùng hết ý chí cũng không khống chế được tâm trạng của mình, “Anh nói rồi, vợ của anh chỉ có mình em. Chỉ là có thêm một đứa con thôi.”
Thủy Tinh cười lạnh, tất cả hy vọng đều biến thành thất vọng, cô không hiểu sao có người có thể tổn thương người khác một cách hùng hồn như vậy được.
Em chỉ là đâm anh một nhát, dù sao anh cũng sẽ lành lại thôi.
“Bố mẹ, con muốn ly hôn.” Cô nhìn bố mẹ mình.
“Ly hôn, nhất định phải ly hôn rồi, chỉ là bây giờ còn chưa được, cho bố thời gian hai năm, bố xử lý chuyện của công, như vậy con có thể vừa ly hôn, vừa không ảnh hưởng đến công ty.” Thủy Quân nói.
Mẹ của Thủy Tinh lau nước mắt, “Ông chỉ biết có công ty! Con gái chịu ấm ức như vậy ông đều không quan tâm?”
“Bà hiểu cái gì? Phá sản rồi thì bà còn sống được sao?” Thủy Quân nhìn con gái mình, “Hai năm thôi, bố bảo đảm xử lý hết chuyện của công ty trong hai năm!”
Cổ họng Thủy Tinh như nghẹn lại, khiến cô thở không được, nhưng mà cô không thể tiếp tục dù chỉ một ngày!
Một lúc lâu sau, cô mới năn ra được chữ, “Được, con đợi bố hai năm.”
Mỗi chữ đều như một nhát dao cứa vào cổ họng của cô, đau đến tan nát cả tâm can.
Đào Dung hừ lạnh, “Nếu trong hai năm có thể giải quyết xong chuyện công ty, không ảnh hưởng công ty, chúng tôi mong ly hôn vô cùng, vạch rõ quan hệ với loại phụ nữ hạ tiện như cô!”
“Cô ấy là vợ con, con đã lấy thì sẽ không ly hôn!” Bắc Minh Phong không thể không nhắc mẹ mình.
“Ly hôn hay không không phải anh nói là xong! Bây giờ không phải nên mời rượu rồi sao?” Thủy Tinh sải bước ra cửa phòng, đứng ở đây tới mức thiếu oxy rồi.
Bắc Minh Phong vội vàng đi theo cô, đi bên cạnh cô không dám rời nửa bước.
Diệp Phi hoàn toàn không hiểu Thủy Tinh rốt cuộc đã chịu đả kích gì, Thủy Tinh sau khi trở ra lại cười cười nói nói, hơn nữa với ai cũng uống rượu.
Bắc Minh Phong vẫn là dáng vẻ ban nãy, chân mày nhíu còn chặt hơn nữa.
“Thủy Tinh, em uống rượu ít thôi! Sẽ say đó!” Diệp Phi không thể không ngăn Thủy Tinh lại, kính rượu thì nhấp môi một chút là được rồi, mà Thủy Tinh lại uống cả ly thế này!
“Ha ha ha, bây giờ em rất tỉnh táo em không có say! Rượu này uống ngon lắm, hơn nữa uống không say! Diệp Phi, chị cũng uống đi.” Thủy Tinh dúi vào tay Diệp Phi ly rượu.
“Chị không uống rượu,” Diệp Phi vội nói, nhìn thấy sắc mặt Thủy Tinh không ổn, “Có phải em muốn nôn không? Chị đỡ em vào nhà vệ sinh!”
Cô dìu Thuỷ Tinh vào nhà vệ sinh.
Bắc Minh Phong cũng đi cùng, lòng anh không lúc nào an tâm, nhưng mà anh không thể vào nhà vệ sinh nữ, chỉ có thể đứng bên ngoài đợi.
Tay anh ấn vào huyệt thái dương đau nhức, vốn dĩ muốn bồi thường một số tiền, kết quả cô gái đó lại mang thai, cô ta có một tập hồ sơ chứng minh của bệnh viện, chứng minh cô ta còn trinh bị cưỡng ép, chứng minh cô ta mang thai, anh tìm không được điểm khả nghi của cô.
Mà anh thật sự cần gấp một đứa con, Bắc Minh là gia tộc lớn, anh bắt buộc phải có người kế thừa, nếu không địa vị tổng giám đốc của Bắc Mộ gia sẽ rơi vào tay của người chú.
Mỗi ngày Thủy Tinh đều đối xử với anh như kẻ thù, anh biết Thủy Tinh hận anh ép cưới, cô vốn sẽ không sinh con cho anh.
Anh từng nghĩ chỉ cần cô gái đó sinh con xong, anh sẽ chi một số tiền đưa cô ta ra nước ngoài, đứa con cũng có thể nuôi ở một nơi mà Thủy Tinh không nhìn thấy, nơi đây chỉ có anh và Thủy Tinh, cô vui như thế nào cũng được, chỉ cần anh nhìn thấy cô, chỉ cần để anh có thể nhìn thấy cô ở bên cạnh anh là đủ rồi.
Anh đau khổ nhắm mắt lại…
Trong nhà vệ sinh, Thủy Tinh nôn ra tất cả rượu, lúc này nước mắt mới tuôn ra như vỡ đê.
“Diệp Phi, đưa em đi đi, cầu xin chị đưa em đi! Còn ở lại là em sẽ chết!” Cô đã dùng cả sinh mạng để tham gia