Sáng hôm sau, mặt trời lên đến tận đỉnh đồi Lục Tần Phàm mới mở mắt tỉnh dậy, anh nhìn bốn phía không giống trong phòng liền vội bật dậy.
Anh đang xác nhận xem tối qua đã xảy ra những chuyện gì thì cửa phòng mở ra, Bùi Ngôn tay cầm bữa sáng dành cho anh đi vào.
“Dậy rồi sao? Tôi còn tưởng cậu không muốn dậy để tôi vào gọi nữa chứ?"
“Tối qua tôi ngủ ở chỗ cậu sao?"
Nhìn mà không biết sao? Cái tên khó ưa này!
“ Không cậu ngủ ở ngoài đường!"
Mới sáng Bùi Ngôn lại rảnh rỗi mà chọc đùa, tên này thấy anh mà không nói vài câu trêu đùa thì hơi ngứa ngáy phải nói một câu gì đó mới vào thẳng chuyện chính.
“Dậy rửa mặt đánh răng rồi ăn sáng, tôi còn phải chở cậu về nhà nữa!" Bùi Ngôn để bữa sáng xuống bàn rồi đi tới mở rèm cửa cho ánh sáng vào phòng.
“Đã mấy giờ rồi?" Anh lật chăn bước xuống giường đi vào phòng tắm
“9 giờ sáng rồi!"
Giờ này là giờ đáng ra anh phải ở công ty làm công ngàn việc rồi, chỉ vì tức giận cái tên hôm qua mà bây giờ anh mới tỉnh đây
Lục Tần Phàm đi ra khỏi phòng tắm lấy áo vest khoác lên mình, Bùi Ngôn thấy anh bạn mình mặc áo thì hỏi: “ Cậu tính đến công ty sao?"
“Về công tỷ giải quyết việc, chuyện hôm qua cảm ơn!"
“Không được, tôi đã hứa với vợ cậu buổi sáng sẽ đưa cậu về nhà rồi!"
Lời hứa không thể thất được!
“Cậu hứa với cô ta thì tự đi mà nói, liên quan gì đến tôi!" Anh không quan tâm mà nói
“Uổng công hôm qua vợ cậu quan tâm chờ cậu đến tận đêm, còn ân cần bảo tôi pha nước gừng đắp chăn cho cậu đỡ lạnh!" Bùi Ngôn lắc đầu mà cảm thán
“Cậu gọi điện cho cô ta làm gì?" Anh dừng chân xoay ngoắt lại hỏi
“Báo một tiếng bảo cậu uống say ngủ lại chỗ tôi thôi, phụ nữ có tính lo lắng phải báo một tiếng.
Mà cũng nhờ vậy mà tôi hiểu được phần nào về con người vợ cậu!"
“Cậu thì hiểu gì về cô ta?"
Trước giờ thì ai chẳng thấy Diệp Vân Ánh dịu hiền nhưng ai biết được phía sau như thế nào? Lục Tần Phàm vẫn luôn muốn xem phía sau con người hiền dịu đó có phải là bộ mặt mê tiền như bao hạng phụ nữ khác không.
Phụ nữ cũng phải có phụ nữ nọ kia, vậy theo anh Vương Bảo Châu là người như thế nào? Là người không hám lợi lộc địa vị sao? Nếu không ham vinh quang phú quý, hào quang của nhà Lục gia thì cũng đã không quay lại rồi, mà đã ở nước ngoài tiếp tục xây dựng sự nổi tiếng của diễn viên, không phải về đây để chịu cảnh bị người đời nói là “Con giám thứ 13!"
“Tôi không tiếp xúc nhiều với Diệp Vân Ánh nhưng chỉ nghe qua giọng nói qua điện thoại thì tôi đã biết được phần nào.
"
Mọi con người không có sự lo lắng thì làm sao giọng nói lại run rẩy được? Nếu giả quan tâm thù cũng đã không dặn làm những việc nhỉ nhặt không liên quan này!
“Cậu đã suy nghĩ như thế nào về câu hỏi của tôi tối hôm qua: Là cậu đã bắt đầu yêu Diệp Vân Ánh?" Bùi Ngôn tiếp tục lên tiếng
Lục Tần Phàm tránh né bởi chính anh cũng không có