Cảnh bảo 18 +: Đề nghị những người không muốn đọc và những người chưa 18 không nên đọc, nếu có sai sót hoặc không phù hợp mong mn bỏ qua và không bình luận khiếm nhã!
Một tháng sau mọi thứ đã trở về thực trạng, cũng quên đi những chuyện trước kia.
Diệp Vân Ánh và Lục Tần Phàm vạch rõ ranh giới làm bạn bè, mỗi khi gặp chỉ nói chuyện phiếm vài ba câu rồi rời đi, mặc dù Lục Tần Phàm có lúc sẽ muốn nói thêm, có khi sẽ muốn ôm cô nhưng lại rụt tay bước chân cũng lùi lại mỗi khi tiến lên.
Hôm nay có một buổi tiệc dành cho giới thượng lưu, Diệp Vân Ánh cũng được đến tham gia.
Cô mặc dù không thích mấy buổi tiệc tùng này lắm nhưng cả nhà cô lại đang bận nên cô phải thay mặt đi.
Diệp Vân Ánh mặc rất đơn giản một chiếc váy tím ôm bó cơ thể để lộ ba vòng quyến rũ người nhìn, khi bước vào sảnh mọi ánh mắt đã để dồn lên người cô, có người biết cô là con út nhà Diệp gia được cưng chiều ai cũng đến làm quen, Diệp gia mấy năm nay đều đi lên như diều gặp gió vậy, ai nấy đều mở lời đều khen cô xinh đẹp tài giỏi.
Diệp Vân Ánh chỉ biết cười rồi lấy cớ có việc sang một bên, cô vẫn như thói quen tìm một nơi yên tĩnh để ăn bánh ngọt, cô đi để cho có mặt Diệp gia chứ cô cũng không rành về việc giao tiếp.
Khách mời ở đó lại không biết điều lại rất đến để nói chuyện, Diệp Vân Ánh cũng đành mà giao tiếp bằng vài cốc rượu nặng vì thế mới được bọn họ tha.
Lục Tần Phàm cũng ở đây khi thấy cô đang bị mọi người ép uống rượu liền lên trước mà ngăn cô, lúc đó cô mơ hồ không biết người uống rượu thay mình, là ai chỉ biết xung quanh quay cuồng mơ hồ ngã vào lồ ng ngực người đàn ông.
Lục Tần Phàm đưa cô đến khách sạn, anh đặt một căn phòng VIP rồi đưa cô vào, thành thục mà giúp cô cởi những thứ vướng víu trên người xuống, đến khi đắp chăn anh mới thấy chiếc sẹo bỏng trên đầu gối cô, Lục Tần Phàm trong chốc lát sững người lại.
Vết bỏng này rất quen mắt, là do trước kia anh gây ra.
Lục Tần Phàm kẽ chạm lên, lòng anh lại thắt lại.
Anh suy tư mãi đến khi thấy cô run mới ý thức lấy tay ra và đắp chăn lên cho cô.
Lục Tần Phàm đứng lên tính rời đi nhưng bị Diệp Vân Ánh kéo anh xuống giường.
Diệp Vân Ánh ngồi lên người anh mơ hồ
“Muốn rời đi?"
“ Em phải nghỉ ngơi!"
Diệp Vân Ánh ánh mắt lung linh, tay rờ khuôn mặt anh, Lục Tần Phàm bất chợt bị cô hôn anh tròn mắt nhìn.
“ Không muốn!" Diệp Vân Ánh muốn hôn nhưng anh lại không mở miệng liền ngưng và hỏi
“ Muốn!" Anh trả lời, anh rất muốn nhưng chuyện này hơi bất chợt anh vẫn chưa thích ứng được.
“ Vậy mở miệng!" Diệp Vân Ánh tinh thần không tỉnh táo do rượu có tác dụng rất mạnh, cô không còn có ý thức để làm chủ hành động của mình.
Diệp Vân Ánh hôn rất thành thạo, trước kia là anh chưa tận hưởng được bây giờ mới có thể cảm nhận được hơi thở dồn dập của cô khi hôn.
Lục Tần Phàm theo thứ tự đưa tay luôn lên phía trên của cô, Diệp Vân Ánh cảm nhận được cơn lạnh từ tay anh liền rùng mình ưỡn người lên.
Lục Tần Phàm bình tĩnh đỡ lấy cổ của cô, đôi môi