Dạ Mộc ghé vào trên giường, ngơ ngác nhìn hắn, lại thấy Mặc Lâm Uyên ngồi xổm xuống dưới, khuôn mặt tuấn tú ở trước mắt phóng đại, tuy rằng tuổi còn nhỏ, lại mơ hồ có thể nhìn ra bộ dáng ngày sau, hắn về sau nhất định sẽ giống thư trong sách, trở thành người anh minh thần võ, lại có phong thái tuyệt thế mỹ nam tử.
Dạ Mộc nhịn không được ngừng thở, khuôn mặt nhỏ không tự chủ được phồng lên, sau đó liền thấy hắn nhìn thẳng chính mình, mắt phượng mỉm cười.
"Nhưng mà trước lúc rời đi, ta phải chăm sóc ngươi thật tốt......"
Dạ Mộc gật đầu, sau đó liền cảm giác hắn duỗi tay xoa xoa đầu mình, cái loại cảm giác này, thật giống như xoa một con sủng vật?
Hả? Sủng vật?!
Thời gian nhoáng lên chính là mấy ngày.
Dạ gia chủ mẫu bị Dạ Lệ đóng cửa cấm túc, nhất thời, chủ viện người đều im như ve sầu mùa đông, cũng không dám chọc Dạ Mộc nữa.
Mà Dạ Mộc cũng bởi vì bị thương, cũng không ra ngoài.
Hôm nay, nàng đang ở trên giường hoạt động.
Tuy rằng bị thương, nhưng vận động một chút cũng là rất cần thiết, nhưng bởi vì mông đau, nàng chỉ có thể bò trên giường, cái mông nhỏ cong lên khuôn mặt nhỏ xụ xuống bò đi bò lại, thật là đáng yêu! Dạ Tiểu Lang ở một bên cười trộm không ngừng, còn nói chờ A Cực lấy dược trở về, để A Cực cũng nhìn xem.
Làm Dạ Mộc sợ tới mức lập tức vận động nhanh hơn, trong lòng rơi lệ đầy mặt......!Nàng thật sự không phải cố ý bán manh, chính là bò lâu rồi thân thể đã tê rần......!
Nàng đang nỗ lực "Vận động" thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng ầm ĩ, Dạ Mộc ngẩng đầu, liền thấy cửa phòng bị Dạ Thiên một chân đá văng!
"Dạ Mộc, ngươi lăn ra đây cho ta!"
Hạ nhân của Dạ Mộc đều ở bên ngoài, lại không dám cản, vẫn là Dạ Tiểu Lang chạy ra ngăn trở nói.
"Ngũ thiếu gia, ngươi muốn làm gì? Tiểu thư chúng ra còn đang dưỡng thương!"
"Cút ngay! Ngươi là cái thứ gì mà cũng dám cản ta?"
Dạ Thiên nhíu mày, không nói hai lời liền đánh roi qua,trên mặt roi ràn đầy lưỡi đao như gai ngược, nếu như bị đánh đến thì không ổn! Dạ Tiểu Lang cả kinh, theo bản năng tránh đi, lúc sau tránh đi, hắn bị người của đối phương vây quanh.
"Uy phong thật lớn!"
Dạ Mộc ghé vào trên giường, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nhìn qua,
"Ca ca, ngươi muốn làm cái gì?"
Không đợi Dạ Thiên trả lời, nàng lại cười lạnh nói.
"Ta nói, ca ca cảm thấy mẫu thân bị nhốt ở phòng tối tịch mịch, cho nên muốn đi vào bồi nàng?"
"Ngươi câm miệng!"
Dạ Thiên dùng roi chỉ vào nàng,
"Ngươi là cái thứ gì, cũng dám uy hiếp ta? Ta là con vợ cả duy nhất của phụ thân, ta đánh chết ngươi, phụ thân cũng sẽ không làm khó dễ ta!"
Trước khi hắn tới, di nương nói cho hắn như vậy: Con vợ cả, mặc kệ đối với thứ nữ làm gì, phụ thân đều sẽ không làm gì hắn, bởi vì hắn là con vợ cả duy nhất, cho nên hắn muốn làm cái gì đều có thể.
"Thật không?"
Dạ Mộc âm thầm đề phòng,
"Cũng không biết là ai xui khiến ngươi làm sự việc ngốc nghếch này, ca ca cũng không nên bị người khác sai khiến."
"Ta nhổ! Ai là ca ca ngươi?"
Dạ Thiên tính tình hỏa bạo nói,
"Ta hôm nay nhất định dạy dỗ ngươi, để ngươi biết, cái gì là bổn phận thứ nữ!"
Nói xong, roi trong tay hắn giơ lên, hướng về phía mặt Dạ Mộc!
Dạ Mộc cả kinh, lập tức muốn tránh, nhưng nàng còn chưa động, tay Dạ Thiên đã bị Mặc Lâm Uyên đột nhiên xuất hiện bắt được!
Mặc Lâm Uyên hiển nhiên là vội vàng tới rồi, trên trán còn có mồ hôi mỏng, hắn tuy rằng nhỏ hơn so với Dạ Thiên, nhưng trong thân thể gầy yếu kia, lại ẩn chứa lực lượng cực lớn.
Hắn bắt lấy Dạ Thiên đẩy, Dạ Thiên giống như giấy nhịn không được lùi lại, biểu tình cũng trở nên sợ hãi.
Thời điểm Dạ Thiên chuẩn bị té ngã, một người nam nhân tiếp được hắn.
"Là ngươi!"
Dạ Mộc nguyên bản vẫn luôn nằm bò, nhưng là nhìn đến người này, thái độ lập tức liền thay đổi, trong mắt rực lửa!
Chính là người nam nhân này, ngày đó nếu không phải hắn đánh một quyền, mình cũng sẽ không bị Ôn Như đánh suýt chết.
Mặc