Chu Tử Y thật sự kém hơn với Cao Thi Nhu sao? Đáp án chắc chắn là không, hai người đều có dáng người cao gầy, khuôn mặt tuyệt mỹ, người có nét ngây ngô đáng yêu, người lại mang vẻ dịu dàng động lòng người, căn bản là không thể so sánh được.
Tiêu Thần muốn chân đạp hai thuyền thật sao? Đáp án sẽ là chắc chắn, hắn không chỉ có ý nghĩ chân đạp hai thuyền mà thậm chí còn muốn thu thập cả trăm chiếc thuyền cùng gắn bó với hắn, có thể giữa trời đất rộng lớn khoái hoạt một phen.
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng Tiêu Thần cũng không dám nói ra, nếu quả thật nói ra hẳn sẽ không tránh khỏi dẫn tới một hồi giông tố mù trời với Chu Tử Y. Giống như mồi lửa của Chu Du trong trận Xích Bích lừng danh thiêu trụi toàn bộ đám thuyền chiến hắn đang mơ mộng.
- Chị Tử Y, tôi cảm sự tình còn chưa tới mức như chị tưởng tượng, vừa rồi chẳng qua chỉ là hiểu lầm, kỳ thật chỉ cần khép mắt lại mở mắt ra là mọi chuyện đã trôi qua rồi.
Tiêu Thần vội vàng nói.
- Ý cậu là chuyện vừa rồi coi như chưa từng phát sinh?
Chu Tử Y mắt ngập nước bối rối nhìn quanh, Tiêu Thần mặc dù lời nói rất khéo léo nhưng thật ra ý tứ đã rõ ràng, hắn không muốn chịu trách nhiệm, dù thế nào cũng sẽ không chịu trách nhiệm.
Mặc dù trên thực tế Chu Tử Y chỉ mới hôn qua chỗ kia của Tiêu Thần, thêm nữa còn xoa bóp qua nó một chút nhưng dưới con mắt của cô đây là chuyện vô cùng trọng đại, thậm chí còn coi đây là lỗi lầm rất lớn của Tiêu Thần. Dù sao mình luôn giữ gìn trong trắng, không ngờ nụ hôn đầu tiên lại là với cái vật dơ bẩn kia. Nghĩ đi nghĩ lại nàng cảm thấy không cam lòng, cảm giác này giống như mình bị hắn cướp mất sự trinh trắng ngàn vàng, khó chịu tới mức ủy khuất phải khóc lên.
- Tôi, tôi, chị Tử Y, tôi thật sự không biết phải nói thế nào.
Tiêu Thần hiện giờ cảm thấy đầu óc quay cuồng u ám, toàn thân mồ hôi lạnh, hắn không nghĩ tới sẽ phát sinh hiểu lầm, cũng không nghĩ hiểu lầm lần này dẫn tới hậu quả nghiêm trọng như vậy. Xem ra trước mắt, cô nàng Tử Y này quyết tâm bắt mình phải chịu trách nhiệm, tuy rằng vô duyên vô cớ có được một đại mỹ nhân làm bà xã là một chuyện tốt, nhưng chuyện tốt này đối với bản thân hắn lại là một quả bom hẹn giờ vô cùng nguy hiểm.
- Đây có phải là cậu chiếm xong tiện nghi liền muốn phủi tay coi như không có chuyện gì phải không? Chẳng lẽ đối với cậu tôi không thể chịu nổi như thế sao?
Hai hàng nước mắt từ từ lăn xuống má Chu Tử Y, giờ phút này thực đã tâm tàn ý lạnh, cô chưa từng nghĩ một người xinh đẹp như mình, vốn bình thường có bao đồng nghiệp cùng với đàn ông bên ngoài theo đuổi lại có ngày bị người ta cự tuyệt vô tình thế này. Hơn nữa hắn ta cự tuyệt mình sau khi đã chiếm được tiện nghi, lại còn là một tên nhóc kém mình tới gần bảy tuổi.
Đối với một số người con gái có thể chuyện vừa rồi chỉ đơn giản là một sự hiểu lầm thoáng qua. Nhưng đối với số khác, giới hạn ấy là vô cùng quan trọng. Có đôi khi nó khiến toàn bộ suy nghĩ cùng tình cảm của người ấy thay đổi hoàn toàn.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Thần là qua màn hình theo dõi ở đội cảnh sát giao thông, lúc ấy hắn liều lĩnh phóng xe như bay vượt đèn đỏ. Lần thứ hai đối mặt với Tiêu Thần tại bên đường khu Tây Hồ, mình còn bị hắn bắt lấy chiếm tiện nghi. Lần thứ ba là trong trụ sở cảnh sát giao thông, mình cùng hắn gây chuyện một hồi, lúc sau hắn dẫn mình đi truy bắt đám cướp bang Thanh Long. Lần thứ tư... Lần thứ năm...
Chu Tử Y thật ra khá thích Tiêu Thần. Nhìn hắn bình thường bát nháo, lại có chút lưu manh, cường đạo nhưng lại là người hiệp nghĩa, lúc truy bắt đám người Thanh Long bang còn biểu lộ khí phách. Sau khi cứu thoát mình, hắn ta này còn nhẹ nhàng kéo mình vào trong lồng ngực, lại toát lên vẻ dịu dàng của người đàn ông. Tay và ngực của hắn thật khiến mình có cảm giác an toàn.
- Chị Tử Y,