Sói cát ăn thịt, số người nghe qua cái tên này rất ít, loại sói cát này bình thường sống trong rừng nhiệt đới tại châu Mỹ, tổng số chủng tộc không quá hai mươi con, là một loại động vật gần bị tuyệt chủng.
Ở trong rừng nhiệt đới châu Mỹ, động vật hoang dã đáng sợ nhất có lẽ cũng không phải là sư tử hay báo, mà là loại động vật tên là Sói cát ăn thịt này. Chúng có cái đầu không lớn, tuy nhiên lại có sức ăn thật lớn và năng lượng quỷ dị. Vào mấy buổi tối khi trăng tròn, thân hình Sói cát ăn thịt này sẽ thay đổi đột biến, sẽ lớn hơn mười lần so với trước, sói cát trưởng thành thậm chí sẽ to lớn như một con voi. Sói cát sau khi biến thân, miệng sẽ mọc ra mấy cái răng nanh dài sắc bén, tốc độ và lực lượng của thân mình cũng sẽ tăng lên gấp nhiều lần, cho nên vừa đến đêm trăng tròn, những động vật ở gần khu vực có sói cát đều không dám ra ngoài hoạt động, bởi vì nếu bị sói cát sau khi biến hình bắt được, con vật xấu số kia sẽ thành miếng thịt trong bụng chúng.
Đối với Tiêu Thần mà nói, hắn không quan tâm đến năng lực của sói cát sau khi biến thân, cái hắn quan tâm nhất chính là sói cát sau khi biến thân, phía sau lưng của nó sẽ mọc ra tám cây châm nhỏ sắc bén, tám cây châm nhỏ kia đúng là nguyên liệu để chế tạo ra ám khí phi châm cực phẩm. Dùng châm nhỏ trên lưng sói cát sau khi biến thân để chế tạo ra ám khí phi châm, không chỉ có độ cứng rắn mạnh mẽ, mà còn có tính dai cao, loại nguyên liệu này cũng là phá vỡ quy định vật lý cơ học đấy. Thậm chí ngay cả Tiêu Thần đã bỏ ra mười tám triệu tám trăm tệ để mua bảy mươi hai cái phi châm kia, so ra chất lượng còn kém hơn tám cái châm nhỏ lấy ở sau lưng tiểu gia súc này.
- Anh lớn, anh thích tiểu Hoa như vậy sao?
Tiểu Thải Nhi rất nghi hoặc nhìn Tiêu Thần, người này đang ôm tiểu Hoa cọ qua cọ lại trên mặt của mình, có vẻ rất thân thiết.
- Thích, thích, anh rất thích.
Tiêu Thần ôm tiểu Hoa không chịu buông tay, người này đi qua đại vận chính là rất sung sướng, đi ngang qua một thôn trang nhỏ, chẳng những cứu được tiểu Thái Nhi, còn nhặt được một món bảo bối.
Phải biết rằng, cũng không phải con sói cát nào mỗi tháng vào đêm trăng tròn sau khi biến thân, trên lưng chúng đều mọc lên tám cái châm nhỏ, nhất định phải là con Sói cát ăn thịt còn đang nhỏ. Như vậy cơ thể mới có thể mọc ra, giống tiểu Hoa là một con sói cát còn nhỏ, thật đúng là quý hiếm. Mỗi một đời của con sói cát, tổng cộng có thể mọc ra ba mươi hai câychâm nhỏ như vậy, một lần tám cây, nửa năm mọc một lần, mỗi lần mọc màu da sẽ càng trắng, màu lông của tiểu Hoa như vậy, hẳn là còn chưa có bắt đầu mọc châm nhỏ.
Nhặt được tiểu Hoa này, tương đương với việc nhặt được ba mươi hai cái ám khí cực phẩm, Tiêu Thần có thể không vui sao được?
- Tiêu huynh đệ, anh phải cẩn thận với tiểu sinh súc này nha, nếu nó há mồm cắn anh cũng đủ phiền toái đấy!
Nhìn Tiêu Thần ôm nhào nặn con gia súc mà người trong thôn biến sắc với nó, Lăng Bảo Tương kinh sợ toát một thân mồ hôi lạnh, khuya ngày hôm trước chính mắt y đã nhìn thấy con tiểu gia súc này nuốt trọn một con dê đấy, nó kinh khủng như vậy, mà Tiêu Thần lại vẫn có thể ôm nó cười ha ha, hắn không điên chứ?
- Cha! Tiểu Hoa nó không phải là tiểu súc sinh, nó là một con vật đáng yêu, nó biết nghe lời lắm đấy!
Tiểu Thái Nhi không thuận theo, nó muốn cướp lại Tiểu Hoa còn đang nằm ngáy o..o. trong lồng ngực Tiêu Thần.
- Đứa nhỏ này! Bất trị rồi!
Lăng Bảo Tương trừng mắt nhìn tiểu Thái Nhi, bất đắc dĩ lắc đầu.
Con mắt ông ta đảo một vòng, lập tức nhìn Tiêu Thần nói:
- Tiêu huynh đệ, cậu đã giúp những người trong thôn Lý Gia chúng ta lớn như vậy, thôn Lý Gia chúng ta cũng không biết lấy gì để cảm ơn cậu, nếu cậu đã thích tiểu súc sinh này như vậy, Ồ không. . Tiểu Hoa, hay cậu xem như chúng ta đem tiểu Hoa này tặng cho cậu, cậu thấy thế nào?
- Tặng cho tôi?
Tiêu Thần ngẩng đầu nhìn Lăng Bảo Tương, phục hồi tinh thần lại, khẩn trương gật đầu cười nói,
- Được, vậy tặng cho tôi nhé!
- Ách, thật sự, kia thật sự là quá tốt!
Lăng Bảo Tương hưng phấn muốn nhảy dựng lên, ông ta ước gì sớm tiễn bước tiểu ôn thần này một chút, vừa nhưng