Người dị năng từ góc tường hiện ra một cái đầu nhỏ, cái đầu nhỏ này chỉ to bằng một nửa so với người trưởng thành, đội cái mũ kỳ quái, làm cho người ta thấy không rõ mặt của gã. Cái đầu nhỏ ở góc tường chuyển động vài vòng, Tiêu Thần vừa lúc dán vào phía sau cái đèn lớn trên trần nhà, nên người dị năng không thể phát hiện ra Tiêu Thần và Tần Khác Thủ, tiếp theo thân thể của gã dần dần chui ra từ trong vách tường
“ Bụp “ một tiếng, toàn bộ thân mình nhỏ nhắn của gã từ trong vách tường chui ra, lộn vài vòng trên không trung, nhẹ nhàng và khéo léo rơi trên mặt đất.
Gian phòng thư phòng này của Tần Khác Thủ nằm trên tầng hai, ở vào góc Tây Bắc của căn biệt thự, bình thường ngoại trừ ông ra, người trong nhà đều rất ít tiến vào thư phòng này của ông, người giúp việc trong nhà cũng không cần quét dọn gian thư phòng này. Người dị năng sau khi rơi xuống đất, cảnh giác quan sát bốn phía một chút, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra một góc, nhìn ra bên ngoài, cũng không có người, mới từ từ khóa trái cửa phòng từ bên trong, rồi trở lại trong thư phòng.
Người dị năng đứng trong thư phòng, kiểm tra những chỗ có khả năng cất giấu đồ vật trong thư phòng này, có hai giá đựng sách lớn, một bàn làm việc, còn có hai ngăn kéo nhỏ.
Gã hướng tới bàn làm việc, Tần Khác Thủ đang trốn dưới bàn làm việc, thủ pháp lục tìm đồ đạc của người dị năng rất điêu luyện, kéo ngăn kéo mà một chút tiếng vang cũng không có, rất nhanh người dị năng liền đi tới ngăn kéo mà Tần Khác Thủ cất Long Công mộ chí minh bài, gã cẩn thận trước sau như một.
Vù!
Người dị năng rút tay trở về, quỳ xuống, lăn vài vòng trên mặt đất, gã đã tránh được một cây kim châm mà Tiêu Thần từ trên trần nhà phóng ra.
- Na nê! ( tiếng Nhật nghĩa là: cái gì vậy )
Người dị năng khẩn trương nhìn chằm chằm lên trần nhà, có một người giống như một con nhện nằm úp sấp ở phía trên, miệng mang nụ cười nhìn mình.
- Đồ chó Nhật! Hoá ra vẫn là chó RB, khó trách dáng nhỏ như vậy, phỏng chừng cái cục cưng phía dưới kia còn nhỏ hơn nữa!
Tiêu Thần cười ha ha, ngón giữa phóng ra bốn năm kim châm, nhảy xuống, như một con mãnh hổ, từ trên trần nhà nhảy xuống, kim châm ở ngón giữa tung ra, đâm về tiểu cẩu RB.
Đinh đinh đinh!
Tiểu cẩu RB quay cuồng vài cái trên mặt đất, toàn bộ kim châm cắm ở trên sàn nhà, phát ra tiếng vang giòn tan.
- Baka ( khốn khiếp ).
Trên mặt đất không ngừng quay cuồng, tiểu cẩu RB đối mặt với kim châm của Tiêu Thần hết sức chật vật, thực lực của người này không mạnh lắm, Tiêu Thần cũng không muốn lập tức liền đùa chết y, kim châm ở ngón giữa không ngừng bắn ra, thực hành chiến lược bao vây chặn đánh tên tiểu cẩu RB này.
- Ha ha, không cho mày tiếp xúc vách tường!
Tiêu Thần trải qua quan sát, phát hiện người dị năng RB này, luôn muốn chạy tới chỗ vách tường, đoán chừng là người dị năng hệ thổ, nếu để gã tiếp xúc với vách tường, gã có thể thoải mái chui vào, né tránh công kích của Tiêu Thần.
Tiêu Thần cố tình không cho gã thực hiện được mục đích, kim châm trong tay, tựa như từng dây kim châm, luôn chặn đường trước khi tiểu cẩu RB muốn tiếp xúc với vách tường.
Bị Tiêu Thần trêu đùa bốn năm phút đồng hồ, tiểu cẩu RB cũng phát hiện ra Tiêu Thần đang trêu gã, nên không thèm chạy tới vách tường nữa, mà trực tiếp đứng nguyên tại chỗ đối mặt với Tiêu Thần.
- Ngươi! Hôm nay. . . chết chết. . . Thật. . . Thảm thảm đấy. . !
Tiếng Trung của tên tiểu cẩu RB này thật sự không dám khen tặng, một câu bị chia thành mấy đoạn, còn nói cà lăm đấy.
- Hừ! Lông của tên tiểu cẩu RB còn không đủ dài, dám đắc chí cùng anh Đại Pháo ư!
Tiêu Thần căm tức nhìn tiểu cẩu RB này, hiện tại đứng trước mặt gã, có thể thấy rõ tướng mạo của gã, cao chưa tới một mét rưỡi, cằm có một nắm râu ngắn, ánh mắt lõm vào, miệng hô ra, tựa như tinh tinh chưa tiến hóa, trời đang rất lạnh mà mặc một thân quần áo bó sát người, đội một cái mũ màu lục, tóm lại bộ dáng và cách ăn mặc vô cùng ghê tởm.
- Ngươi! Chỗ đó đó!
Tiêu