Nghe xong lời này của Tạ Tiểu Như, Tiêu Thần cũng có chút không hiểu, thầm nghĩ, tiến vào gian phòng có cái gì, Tạ Tiểu Như cũng nghĩ quá nhiều rồi.
- Chị Tiểu Như, đến lúc đó chính chị quyết định đi, muốn tới thì tới, trước tiên dẫn tôi đăng ký một căn phòng đi.
Tiêu Thần cười nói, Tạ Tiểu Như đứng ở trước mặt nhăn nhăn nhó nhó khiến ánh mắt mấy người khách ở đại sảnh nhìn hai người đều có chút khác thường.
Tiêu Thần dứt khoát kéo tay Tạ Tiểu Như, bước về phía đại sảnh.
- Vị tiểu thư này, phiền cô xem giúp tôi một chút, còn có phòng đôi hay không!
Tiêu Thần kéo Tạ Tiểu Như đi tới trước đại sảnh, ở đó còn có hai người con gái cao gầy đang trực ban.
Cô gái nhìn thấy Tiêu Thần kéo Tạ Tiểu Như, kinh ngạc bịt miệng lại, cả kinh kêu lên:
- Tiểu Như, đây là bạn trai cô ư!
Cừ thật, Tạ Tiểu Như mang theo bạn trai, đăng ký phòng tại khách sạn mình làm việc!
- Không, không phải, đây là. . .
Tạ Tiểu Như nghe thấy các bạn đồng nghiệp nói mình như vậy, khuôn mặt xinh đẹp xấu hổ đến đỏ bừng, hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống, lời còn chưa nói hết, Tiêu Thần đã cắt lời cô.
- Ha ha, chị Tuyết, giúp tôi tìm một phòng đôi tốt nhất nhé.
Tiêu Thần cười nhìn cô gái đồng nghiệp của Tạ Tiểu Như nói, trước người của nàng có một cái bảng khắc tên của nàng, Dĩnh Tuyết.
Chu choa, không hổ là khách sạn năm sao, các cô gái tiếp tân đều có chất lượng khá tốt.
Tiêu Thần trong lòng thầm mắng vài câu, hiện tại đứng ở trước quầy lễ tân còn có ba cô gái cao gầy trẻ tuổi xinh đẹp dễ thương, thân cao đều một mét bảy, làn da, khuôn mặt, dáng người đều là hạng nhất đấy.
Trách không được Tiêu Thần phát hiện thấy, bây giờ là mười giờ hơn rồi mà còn có mấy người nam thanh niên ngồi trên ghế sofa tại đại sảnh, hơn nữa hơn phân nửa đều hướng tầm nhìn về phía quầy phục vụ, hoá ra tất cả đều có dụng ý đấy.
- Anh chàng đẹp trai này tên gọi là gì vậy! Có thể tìm được bông hoa Tạ Tiểu Như của chúng ta như vậy, anh nhất định phải đối xử tốt với người ta đấy.
Dĩnh Tuyết cười hì hì nhìn Tiêu Thần nói, đáy lòng lại có chút đố kỵ, đúng là đẹp trai tuấn tú! Tạ Tiểu Như dẫm nhằm *** chó mà lại may mắn? Câu được một con rùa vàng! Tại khách sạn Quang Huy này, ở một đêm ít nhất cũng phải chừng một ngàn tệ chứ không ít.
- Chị Tuyết, chị nói nhăng cụi gì đấy!
Tiêu Thần nghe được rất thích thú, nhưng Tạ Tiểu Như da mặt lại khá mỏng, mặt đỏ lên rồi.
Dĩnh Tuyết chết tiệt này, sao có thể trêu ghẹo chính mình như vậy, tên Tiêu Đại Pháo chết tiệt này ( Tiêu Thần trước khi cùng nàng nói chuyện phiếm, đã giới thiệu tên mình là Tiêu Đại Pháo ) lại vẫn vui tươi hớn hở đấy, cũng không phản bác lời nói của Dĩnh Tuyết, hay là hắn thực sự thích mình rồi?
- Ôi trời, Tiểu Như, cô phải bình tĩnh nha! Đều cùng nhau thuê phòng rồi đấy, còn sợ gì nha!
Dĩnh Tuyết cười ha ha, lập tức nhìn Tiêu Thần hỏi,
- Phòng 809 còn trống, cũng là phòng đôi, anh chàng đẹp trai đưa chứng minh thư để tôi đăng ký nào!
- Ấy, tôi không mang chứng minh thư ở trên người.
Tiêu Thần đang muốn lấy chứng minh thư ra, nhưng hắn lại nghĩ, vừa rồi hắn nói với Tạ Tiểu Như tên mình là Tiêu Đại Pháo, nếu bây giờ đem chứng minh thư ra, trên đó viết, Tiêu Thần, kia không phải tự mình vạch trần chính mình ư.
- Không có chứng minh thư, việc này khá khó xử đấy, gần đây cấp trên kiểm tra rất nghiêm.
Dĩnh Tuyết có chút khó khăn nói.
Tiêu Thần liền nói:
- Không thể nào? Vậy làm sao bây giờ, trực tiếp mở một căn phòng không phải là được rồi ư, chẳng lẽ tối nay lại còn có người đi tuần tra!
- Anh không biết, khách sạn năm sao như chúng tôi, thông tin của khách hàng đều phải ghi chép trên máy vi tính đấy, nếu số chứng minh thư không đúng, thì không cách nào nhập vào trong máy vi tính đấy.
Dĩnh Tuyết nhìn nhìn Tạ Tiểu Như, lập tức trong mắt tỏa ánh sáng, nói với Tạ Tiểu Như
- Tiểu Như, cô mang theo chứng minh thư không?
- Tôi?
Tạ Tiểu Như có chút sắp nghẹn, nói
- Tôi có mang theo, ngay trong túi của tôi ở ngăn tủ phía dưới kia.
- Vậy là tốt rồi.
Dĩnh Tuyết cười nói, khom lưng xuống dưới quầy lấy một túi xách màu đỏ, đúng là túi của Tạ Tiểu Như, mở túi xách nhỏ màu đỏ ra, từ bên trong lấy ra chứng minh thư của Tạ Tiểu Như, ở trước mặt hai người quơ quơ, cười nói
- Dùng chứng minh thư của Tiểu Như là được rồi, dù sao các ngươi ở cùng