Người đàn ông trong sảnh tìm mấy lần cũng không tìm thấy vật anh ta muốn tìm, sau đó liền phi nhào vào trong phòng.
Tiêu Thần cũng theo góc rẽ lấy đà nhảy, nhẹ nhàng và khéo léo đã rơi xuống bên cạnh cửa phòng, vơi thân pháp bây giờ của hắn, ngay đến một chút tiếng động khi rơi xuống đất cũng không có, hết sức hoàn mỹ.
- Ai!
Tiêu Thần khi nhảy lấy đà, tuy rằng mau lẹ nhưng dưới ánh sáng của ngọn đèn vẫn hiện lên một bóng đen ở vách tường. Người đàn ông cảm giác rất nhạy bén, dường như cảm thấy hơi thở của người sống, lập tức làm ra một động tác phòng thủ, thân mình cũng quay lại.
- Tại sao là mày!
Tiêu Thần kinh ngạc hô lên, người đàn ông trong phòng không phải ai khác, chính là Tham Lang Thượng Dật Ngân!
- Tiểu Thần? Mày chưa chết?
Tham Lang cũng thất thần, đầu anh ta đội một cái mũ đen mỏng, bây giờ kéo xuống lộ ra khuôn mặt anh ta.
- Ông đây làm sao mà chết được! Còn sống tốt đây này!
Tiêu Thần cười mắng một câu, không ngờ ở chỗ nay lại gặp Tham Lang.
Vù!
Tiêu Thần vừa mới mắng xong, Tham Lang liền nhào tới ôm lấy Tiêu Thần, nước mắt lưng tròng, vỗ mạnh bả vai, nức nở nói,
- Không chết là tốt rồi, không chết là tốt rồi!
- Này! Ông đây không hâm mê cái đó, mau buông ra!
Bị Tham Lang ôm lấy như vậy, Tiêu Thần toàn thân nổi da gà.
Tham Lang cũng vọt ra từ trong ngực Tiêu Thần, ngạc nhiên hỏi:
- Không phải đã chết sao? Sao lại vẫn đứng ở đây? Ưm? Trên người mày có mùi vị của phụ nữ, mày có quan hệ gì với nữ hoàng Hắc Liên?
- Hô, mày cứ từ từ hỏi đi.
Tiêu Thần có chút bối rối, tên súc sinh này biến mất một thời gian, bản thân còn nghĩ anh ta xong rồi, không ngờ lại trốn ra được.
- Không được, chúng ta ra khỏi đây trước rồi nói.
Tham Lang đột nhiên nghĩ nơi này không phải nơi nói chuyện, khẩn trương kéo Tiêu Thần ra khỏi cửa.
Hai người sau khi ra khỏi cửa phòng không đi vào thang máy, Tiêu Thần bị Tham Lang kéo vào thang bộ, hai người trực tiếp chạy lên tầng 11, lúc này mới ngồi trên bậc thang.
- Hô hô, thể lực của mày bây giờ tốt hơn nhiều nha!
Bởi vì chạy với tốc độ quá nhanh, hơn nữa là lên tầng, Tham Lang thở đến lợi hại, Tiêu Thần thì trái lại, mặt không đỏ, cổ cũng không thô, sắc mặt vô cùng bình thường.
- Đương nhiên rồi, ông đây buổi đêm tiêu khiển vài em, ba ngày có thể hạ một phụ nữ đến là không tệ rồi.
Tiêu Thần đắc ý cười, sau khi Đoán thể tu luyện đến tầng thứ 4, thể lực và sức mạnh thân thể đã sớm mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa vừa luyện thành tơ Cầm long chân khí, chỉ cần đem chân khí dẫn tới kinh mạch trên chân, căn bản là không hao phí thể lực gì.
- Ách, mày ít nói lung tung với tao đi.
Tham Lang thoải mái cười, sắc mặt lập lức lạnh xuống, quát Tiêu Thần,
- Thành thật nói cho tao biết, tại sao mày lại quay lại BJ hả? Còn nữa, mày đến phòng 808 làm gì?
- Mày còn hỏi?
Tiêu Thần oán khí mắng,
- Mẹ nó, mày đưa ông đây đến rừng rậm nguyên thủy chết tiệt, thiếu chút nữa xong đời rồi, mày cũng thật độc ác!
Nghĩ đến việc Tham Lang đưa mình đến căn phòng bí mật trong rừng rậm nguyên thủy kia, sau đó lại gặp phải Xà Vương Tạp, thiếu chút nữa cái mạng nhỏ này cũng mất rồi.
- Vậy cũng oán tao sao, đây là chuyện không có cách nào khác.
Sắc mặt Tham Lang có chút ngưng trọng.
- Chị Hoa Hồng ở đâu?
Tiêu Thần mặt lạnh lại, nhìn chằm chằm Tham Lang.
- Cái này… cái này…
Tham Lang có phần nghẹn giọng, sắc mặt trắng bệch.
Thấy vẻ mặt của Tham Lang, Tiêu Thần cũng hiểu được vài phận, như vậy nhất định Hoa Hồng Ngân Ti gặp phiền toái lớn rồi.
- Nói đi, tao sẽ không kích động.
Giọng điệu Tiêu Thần ngược lại vài phần bình tĩnh, từ trong túi quần móc ra một cái bấm móng tay nhỏ, ngồi trên bậc thang cắt móng tay.
- Ách.
Thấy Tiêu Thần ở bên cạnh cắt móng tay, trán Tham Lang không khỏi toát ra một trận mồ hôi lạnh, cũng ngồi xuống bên cạnh Tiêu Thần, đem những chuyện phát sinh trong khoảng thời gian này nói lại một lần cho Tiêu Thần.
Hóa ra, sau khi đưa Tiêu Thần đến khu rừng nguyên sinh kia, Tham Lang và Hoa hồng hội hợp tại trang viên ở BJ. Nhưng khi bọn họ vừa mới hội hợp được một hôm, Vương Thiết Lâm mang theo Xà Vương và vài người dị năng tìm tới cửa. Hoa hồng và Tham Lang sao có thể là đối thủ của Xà Vương, sau khi bị bắt, Vương Thiết Lâm không trực tiếp xử tử hai người mà hạ độc Hoa hồng, lợi dụng Hoa hồng để uy hiếp Tham Lang, yêu cầu Tham Lang thay mình làm việc.
- Mày sao lại nói tao chết rồi?
Tiêu Thần có chút nghi vấn.
Tham Lang gật đầu nói:
- Thủ hạ của Vương Thiết Lâm tên là Xà Vương tạp, chính mồm gã nói, nói là gã đã giết mày, chỉ có điều Xà Vương này hôm qua ra ngoài chấp hành nhiệm vụ giúp Vương Thiết Lâm vẫn chưa trở về, cũng không biết đi đâu.
- Gã còn quay về?
Tiêu Thần cười lạnh nói,
- Tên súc sinh đó vĩnh viễn không thể quay về được!
- Mày giết gã?
Tham Lang có chút khiếp sợ nhìn Tiêu Thần, năng lực của Xà Vương tạp anh ta và Hoa hồng đã từng chứng kiến qua, bản thân và Hoa hồng không phải là đối thủ của gã.
- Gã là tự tìm đường chết!
Tiêu Thần thấp giọng nói, cắt móng tay trong tay cắt bỏ móng tay tương đối dài.
- Không thể ngờ được, Tiểu Thần, mày có phải có kỳ ngộ gì không? Thực lực trước kia của mày, tao nghĩ không đơn giản như vậy có thể giết chết được Xà Vương Tạp?
Tham Lang cười ha hả, anh ta cùng với Tiêu Thần và Hoa hồng vô cùng hiểu nhau, người nào có bao nhiêu cân lượng đều vô cùng rõ ràng.
Thực lực của Tiêu Thần tuy mạnh hơn anh ta và Hoa hồng, nhưng bản thân và Hoa hồng liên kết lại vẫn có cách khống chế Tiêu Thần, hai người lại đấu không lại Xà Vương Tạp, một mình hắn lại