Trong một hẻm nhỏ ngoại ô Thành phố BJ, cuộc chiến của hai người phụ nữ đã đến hồi kết thúc.
- Phù phù, Tả Hàn, hôm nay chính là ngày chết của mày!
Một người phụ nữ cũng đeo một cái khăn che mặt màu bạc thở hổn hển, một tay chống trên đất, bên miệng treo một tia máu, hiển nhiên cuộc chiến vừa rồi tiêu hao không ít thể lực của cô.
Người phụ nữ đeo khăn che mặt màu bạc chính là Tổ phó Tổ trinh sát Phượng tổ Tả Hàn.
Tình huống của cô rất không lạc quan, bên miệng nhỏ giọt máu tươi, ánh mắt cũng đã đỏ lên, nửa ngồi trên mặt đất, thân mình dựa vào đầu gối để chống đỡ, nhìn bộ dạng xem ra là bị thương rất nặng. Cái khăn che mặt màu đen sớm đã bị máu tươi nhuộm đỏ, khóe môi mê người kia đều nhiễm lên chút đỏ tươi, nhìn qua có loại cảm giác khá yêu dị.
- Mày… cũng không tốt hơn đâu… Muốn giết tao… chưa đủ tư cách!
Tả Hàn lạnh băng quát, dựa vào nghị lực khó khăn đứng lên.
Nhớ tới mình vừa tiếp nhận nhiệm vụ cấp độ S kia, cô không thể ngã xuống, bản thân vẫn là Đội trưởng, vì vinh dự của nước Cộng Hòa, không thể ngã xuống! Nếu như mình chết rồi, vị trí Đội trưởng kia đoán chừng sẽ rơi vào tay Tiêu Thần tên đàn ông chết tiệt giả khờ kia, mình không thể chết!
Chết tiệt, sao ở thời khắc mấu chốt như vậy lại nghĩ tới hắn! Có gì đặc biệt hơn người chứ, chẳng qua chỉ là một tên môn thần Hoa Hạ, danh hiệu còn là do người khác phong, cũng không biết có thực lực thật hay không!
- Hừ! Tiện nhân! Mày cho rằng hôm nay còn có cơ hội trốn thoát sao? Tao sớm đã bôi Truy tung phấn vào bàn tay, cho dù tao hiện tại thất thủ, bọn Ada cũng có thể tìm tới mày… Mày cho là người trọng thương có thể tránh được sự đuổi giết của bọn Ada sao! Nằm mơ đi! Hôm nay chính là ngày chết của mày! Mày chính là con tiện nhân ai cũng có thể làm chồng!
Phụ nữ đeo khăn che mặt màu bạc tức giận rống lên, khó khăn đứng lên lao về phía Tả Hàn, quyền phải đánh vào trán cô!
Tả Hàn cũng không kích động, ngẩng đầu lên, mắt thấy người phụ nữ kia xông về phía mình, nắm đấm muốn đánh vào trán mình. Tả Hàn cúi đầu, vai phải đã trúng một quyền của cô ta, thân mình đồng thời đảo trên mặt đất, Tả Hàn vươn đùi phải, đá thật mạnh vào bụng người phụ nữ kia.
Oành!
Người phụ nữ kia vốn cũng không có nhiều khí lực, sau khi bị Tả Hàn đá trúng bụng, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi vào người Tả Hàn, lập tức vô lực ngã xuống.
- Mày… tiện nhân mày… Không chết… tử tế!
Người phụ nữ tuy rằng ngã xuống nhưng miệng vẫn còn lầm bầm mắng Tả Hàn, có vẻ như có thâm thù đại hận gì đó với Tả Hàn.
Vù vù vù…
Tả Hàn nằm trên mặt đất, cả người đều là máu tươi, thở từng ngụm từng ngụm phì phò, cái khăn che mặt đã mơ hồ phiêu động.
Bên cạnh hẻm nhỏ này có mấy cái đại viện đem ánh mặt trời che khuất, nên dù là ban ngày nhưng vẫn khiến cho hẻm nhỏ này có cảm giác rất âm u. Hẻm nhỏ này cơ bản không có người, hai dáng người nóng bỏng hù chết được người đều che mặt, cả người đều là máu nằm song song trong hẻm nhỏ. Người phụ nữ trọng thương đã ngất đi, Tả Hàn cũng trọng thương nhưng cô không dám mê man ở chỗ này.
Bởi vì Truy tung phấn trên người người phụ nữ âm hiểm kia là một loại phấn bột rất kỳ lạ, nó đối với người tầm thường mà nói là không màu không vị. Nhưng đối với những cao thủ có khứu giác cao mà nói thì lại là vũ khí dùng để truy tung tốt nhất, kẻ thù của Tả Hàn là người tên gọi