- Ách, chẳng lẽ tađã trở thành chồng chung của sáu vị hoa khôi giảng đường?
Tiêu Thần nằm cách đó hơn mười mét đã nghe được rất rõ.
Duỗi lưng một cái, ngồi dậy, chuẩn bị đi tới lầu dạy học chính xem tình hình thế nào.
Ha ha, chồng chung của sáu vị hoa khôi giảng đường đại học BJ? Chính mình khi nào thì thành chồng chung của các hoa khôi giảng đường vậy, tuy nhiên danh hiệu này không tệ, quả thật không tệ. . .
. . .
Cho dù bây giờ không phải là thời gian tan học, nhưng ở trước dãy nhà dạy học chính của Đại học BJ đã tụ tập bốn mươi năm mươi sinh viên, trong đó nam, nữ đều chiếm một nửa. Ở giữa vòng vây, có hai vị sinh viên nữ dáng người thon thả, một người đi cao gót mang tất chân, trạng thái ưu nhã, một người khác thì mặc một chiếc váy liền áo màu trắng, ánh mắt trong suốt.
- Lăng Điệp Hy, cô đừng cho là tôi không biết bộ mặt thật của cô, cô giả vờ thuần khiết để đi lừa gạt đàn ông thôi!
Cô em mang tất chân khá kích động, hai tay chống nạnh, chỉ vào em kia quát mắng.
- Trần Viện! Cô hiểu lầm rồi, tôi thật không phải như cô nghĩ.
Cô em thuần khiết kia khá vô tội, mình vốn thuần khiết như vậy sao lại biến thành giả bộ thuần khiết rồi, vốn là khá đáng yêu mà.
. . .
Hai nữ sinh viên đúng là hoa khôi giảng đường ngành kiến trúc Trần Viện - người đi tất chân cao gót kia; người kia là hoa khôi giảng đường Lăng Điệp Hy ngành báo chí, nhìn qua vị nào cũng xinh đẹp đáng yêu.
Hai vị hoa khôi giảng đường đứng ở giữa đám người, dường như đang không thoải mái cãi vã cái gì đó, nhất là Trần Viện lời nói khá kịch liệt.
Hoa khôi giảng đường vốn chính là một phong cảnh trong sân trường đại học, cùng lúc xuất hiện hai vị hoa khôi, lũ gia súc nam nữ kia làm sao có thể buông tha những cơ hội này. Cuộc tranh cãi của hai người trong nháy mắt liền dâng lên, chưa đầy vài phút, liền có mấy chục nhân vật bao vây bên ngoài, ngay cả vài vị giáo sư có tuổi cũng chạy lại xem náo nhiệt, xen lẫn trong trong đám người muốn nhìn đại chiến giữa các hoa khôi giảng đường, đều vây lại ở bên ngoài bàn luận.
- Híc, nghe thấy chưa? Em Lăng đoạt bạn trai của người ta!
- Không thể nào? Em Lăng không phải vẫn rất thanh thuần sao, hơn nữa còn công bố ở trong đại học sẽ không yêu thương!
- Trời biết được! Nếu không chị Trần sao có thể nổi giận như vậy, mà người ở chỗ này cũng không ít, cô ấy không để ý mặt mũi dám ở trước mặt công chúng cãi nhau với em Lăng, hiển nhiên là có chuyện gì rồi!
Người nói lời này đoán chừng là người học vật lý, trật tự phân tích rất rõ ràng đấy.
. . .
- Trần Viện, hy vọng cô tránh ra, tôi còn có việc phải về ký túc xá, không rảnh cùng cô ở nơi này nói chuyện phiếm nữa!
Lăng Điệp Hy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, Trần Viện không để ý thể diện ở trong chỗ này mắng chửi mình, cái này căn bản là cố tình gây sự! Mình không thèm chấp nhặt với người như vậy!
- Còn muốn chạy? Không dễ dàng như vậy!
Trần Viện hổn hển, thấy Lăng Điệp Hy muốn rời đi, tiến lên giữ tay phải cô ta lại, quát:
- Cô giành người yêu của người ta, chẳng lẽ cũng không dám thừa