Lần đầu tiên đến nhà mẹ vợ đã dọa ngất mẹ vợ, đây cũng coi là một kỳ văn rồi, và bi kịch của bạn học Tiêu Thần thành nhân vật chính của kỳ văn lần này.
Tuy nhiên không thể không nói châm thuật của Tạ Nhuận Sinh vô cùng tốt, chỉ là dùng vài cây châm, sắc mặt Hà Đan liền hồng nhuận rồi tỉnh lại.
- Tiểu Như, con nói cho mẹ, con đối với nó thật sự là đối tượng quan hệ nam nữ?
Hà Đan vừa mở mắt thấy chính là Tạ Tiểu Như, bên cạnh còn có Tiêu Thần, người mà bà vốn cho rằng đối tượng giả con gái mời tới.
Tạ Tiểu Như tuy quan tâm tình hình của mẹ, nhưng nhắc tới vấn đề này, vẫn là ngại ngùng gật đầu, thấp giọng nói:
- Dạ, phải!
Hà Đan vừa nghe, “pang” một tiếng liền ngồi dậy, chỉ vào Tiêu Thần hừ nói:
- Tới đây, ngồi xuống cho tôi, tôi muốn từ từ xem xét cậu!
- Ách…
Tiêu Thần bị sét đánh cháy đen xì, mẹ vợ này giây trước còn đang hôn mê, ngay sau đó đã bày ra tư thế tiêu hãn như vậy.
- Mẹ vợ này lúc còn trẻ nhất định là bạn gái dã man!
Tiêu Thần đưa ra kết luận như vậy, cũng không nên bác đi mặt mũi mẹ vợ, ngoan ngoãn ngồi xuống đối diện Hà Đan, chuẩn bị nhận một loạt câu hỏi cung.
- Mẹ, mẹ làm cái gì vậy, Thần anh ấy vừa mới tới nhà, mẹ liền…
Tạ Tiểu Như xấu hổ đến nỗi muốn khoan một cái lỗ chui xuống, có người mẹ như vậy thật khiến mình mất mặt, có mẹ nào đối với con rể như vậy chứ.
Hà Đan hung hăng trợn mắt liếc con gái một cái, hừ nói:
- Còn còn dám nói chuyện với mẹ? Vào phòng con đi!
- Hô…
Tiêu Thần hít sâu một hơi, đối mặt với mẹ vợ tiêu hãn như vậy, hắn cũng không có cách, đành phải vỗ bàn tay Tạ Tiểu Như, cười nói với cô,
- Tiểu Như, em cứ đi nghỉ trước đi, không có chuyện gì đâu, bác gái cũng chỉ muốn nói chuyện với anh thôi, đây là rất bình thường.
- Nhưng… nhưng…
Tạ Tiểu Như vẫn còn chút không cam lòng, không nỡ đi vào.
Đây coi là chuyện gì chứ, chính mình mang đối tượng về nhà lại bị mẹ đuổi vào trong phòng.
- Được rồi, Tiểu Như con liền theo cha vào phòng đi, nhân tiện cha cũng muốn hỏi con một chuyện.
Tạ Nhuận Sinh ở bên cạnh vội vàng đẩy con gái vào phòng, bắt đầu phân biệt hỏi cung hai người.
…
Trong đại sảnh, Hà Đan ngồi nghiêm chỉnh, Tiêu Thần ở đối diện có chút tâm thần bất định.
- Tên cháu là Tiêu Thần đúng không?
Hà Đan nghiêm mặt hỏi, đối với tên tiểu tử cướp đi lần đầu tiên của con gái mình, nhất định không thể khách khí!
Tiêu Thần gật gật đầu.
- Nhà cháu ở đâu? Cha mẹ làm gì?
Hà Đan bắt đầu thẩm tra, bối cảnh nhất định phải rõ ràng, vậy mới xứng với con gái mình.
Tiêu Thần đáp:
- Cháu là cô nhi, bây giờ còn không biết cha mẹ mình là ai.
- Ách, như vậy à…
Hà Đan như thoáng suy nghĩ, hỏi tiếp,
- Vậy cháu làm việc gì? Một năm thu nhập bao nhiêu? Có tiếp xúc với nhiều phụ nữ hay không?
- Cháu hiện tại ở Lĩnh Hải, làm kinh doanh, một năm thu nhập bao nhiêu cháu còn chưa tính qua, tuy nhiên công việc của cháu khá bảo thủ, tiếp xúc nhiều là đàn ông, không có quá nhiều phụ nữ.
Tiêu Thần bộ dạng bé ngoan dựa theo những gì chuẩn bị lúc trước để ứng phó với Hà Đan.
- Công ty? Công ty gì? Dưới tay có bao nhiêu công nhân? Ngạch tiêu thụ năm là bao nhiêu?
Nghe Tiêu Thần nói là mở công ty, con mắt Hà Đan sáng ngời, tuy nhiên lập tức trở lại vẻ mặt vừa xong.
Cậu trai này thoạt nhìn khoảng hai mươi tuổi, lại là cô nhi, có thể mở một công ty, không chừng chính là một cái xưởng hơn mười người.
- Mở một xí nghiệp bảo vệ môi trường, năm nay công ty mới mở rộng tuyển nhân viên, hiện tại khoảng hơn trăm người, ngạch tiêu thụ năm ngoái là hơn năm triệu, năm nay bỏ thêm mấy dây chuyền sản xuất, đoán chừng có thể trở mình gấp ba lần.
Tiêu Thần trước đó chuẩn bị coi như là đầy đủ, vấn đề như vậy không làm khó được hắn, dù sao cũng là khoác lác, khoác lác không phải nộp thuế.
- Vậy ngạch tiêu thụ năm nay là mười… hơn mười triệu?
Hà Đan nói chuyện đã bắt đầu lắp bắp, trời ạ, hơn mười triệu!
Lương của mình một tháng hơn ba nghìn tệ, tính ra, chính mình phải bốn trăm năm mới có thể kiếm được con số này, chẳng lẽ con gái mình câu được con rùa vàng?
Tiêu Thần mặt không đỏ tim không nhảy gật đầu nói:
- Vâng, khoảng chừng đó, ngạch tiêu thụ hơn nửa năm nay là 8,32 triệu, sáu tháng cuối năm phỏng chừng nhiều hơn một chút.
Ha ha, như sét đánh chưa, mẹ vợ đại nhân của tôi.
- Ách… không… không tệ… cũng được.
Hà Đan lấy lại bình tĩnh, nghĩ đến vấn đề mấu chốt,
- Công ty cháu có bao nhiêu cổ phần? Ngạch tiêu thụ không tệ, nhưng hàng nằm tiền vào túi cháu có bao nhiêu? Mua nhà ở Lĩnh Hải chưa? Mua xe chưa?
Tiêu Thần cười cười trả lời:
- Công ty là một mình cháu chiến 90% cổ phần, 10% còn lại chia cho công nhân viên, bọn họ đều giữ một phần ngàn cổ phần. Bởi vì tiền lời công ty bảo vệ môi trường cũng được, 60% ngạch tiêu thụ đều là lợi nhuận, tính ra một năm vào túi cháu khoảng mười triệu. Năm ngoái cháu mua nhà ở trong thành phố Lĩnh Hải, mấy năm trước đã mua xe rồi.
Nếu phải khoác lác, Tiêu Thần không ngại nói khoác nhiều hơn một chút. Nếu Hà Đan kiên quyết muốn đi điều tra, chính mình đi tìm Sấu Hầu (Khỉ ốm) mượn nhà, mượn cái xe để giữ thể diện là được.
- Mười… mười triệu… Tất cả đều là lợi nhuận?
Hà Đan bị sét đánh, cảm giác đầu có chút trống rỗng.
Tiêu Thần gật gật đầu, cười ha hả nói:
- Vâng, bởi vì lợi nhuận của xí nghiệp bảo vệ môi trường khá lớn, hơn nữa phần lớn là hợp tác với vài ngành của chính phủ. Nói như thế nào đây, chủ yếu là dựa vào… dựa vào quan hệ… ha ha…
- Ừ, không tệ, không tệ.
Hà Đan cười cười, lời này của Tiêu Thần bà nghe rất dễ chịu, hóa ra cậu