- Theo tôi quan sát, cái gọi là áo giáp tay sắt nguyên bản chắc là một pháp khí, là một pháp khí phòng ngự vật lý không tồi.Vương Thiết Lâm này hẳn là đã áp dụng mười phần bí pháp, đem pháp khí này chiếm thành của mình rồi. Phải biết rằng pháp khí một khi nhận chủ, chính là sống chết không rời, chủ nhân vừa chết, pháp khí giống vậy cũng sẽ biến mất. Cho nên mặc dù Vương Thiết Lâm đem pháp khí này chiếm thành của mình, pháp khí này cũng không xuất được hiệu quả vốn có, nhiều nhất chỉ có thể được hai phần năm thôi. Cho nên phòng ngự vật lý của pháp khí này tuyệt đối cũng không mạnh như vậy, thực lực mấy cô hồng y kia chỉ tương đương với đoán thể trình độ cấp bốn, đương nhiên không thể banh mở nó, nhưng mà lão đại anh thì có thể... Ha ha. .
Daniel âm hiểm mỉm cười, khoảng thời gian này ở chung với Tiêu Thần, thủ hộ thú này bây giờ cũng trở nên âm hiểm vô lại rất nhiều rồi.
Tiêu Thần nheo mắt lại, cười nói:
- Ý của ngươi là, ta dùng tu vi đoán thể cấp bảy một kích toàn lực liền có thể banh mở áo giáp tay sắt kia sao?
Daniel gật gật đầu, Tiêu Thần nhẹ nhỏm cười.
- Tốt lắm, hôm nay cho nó biết tay!
Tiêu thần cười ha hả nói:
- Vị trí của người dị năng không gian hắc ám kia ngươi ấn định chưa, ngàn vạn lần đừng để tên kia chết thẳng cẳng, mục tiêu của nhiệm vụ lần này còn đang ở trong không gian đặc biệt của tên kia.
- Yên tâm đi, lão đại, tên kia còn chưa chết được! Em đã dùng Cầm Long chân khí bảo vệ hắn, người khác cho dù muốn giết cũng không có biện pháp!
Daniel nói.
- Làm tốt lắm, trở về cho ngươi ăn kẹo.
Tiêu Thần khen Daniel vài câu, tiếp theo liền cùng đám người Tả Hàn thương lượng sách lược tác chiến, bọn họ dùng lúc này chính là thủ ngữ.
Đầu lâu hồng phấn và Vương Thiết Lâm mặc dù là chung một sư môn, nhưng hai người cũng là hai thái cự. Đầu lâu hồng phấn sở trường tấn công, mỗi một bộ phận trên người tám cô hồng y, cũng có thể hóa thành vũ khí công kích. Đầu, mông, đùi, tay, chân, mũi, từng bộ phận của bọn họ đều có thể hóa thành độn khí hoặc ám khí. Vương Thiết Lâm lại là một tên mãnh tướng phòng thủ, mỗi bộ phận thân mình đều có thể hóa thành áo giáp kiên cố vững chắc, cho dù Đầu lâu hồng phấn công kích thế nào, áo giáp này đều sẽ đem y bao vây thật nghiêm kín chặt chẽ.
Cho nên, hơn 10 sau, tám cô hồng y đã mệt mỏi đến thở hổn hển, mà Vương Thiết Lâm chẳng qua là trên người nhiều thêm mấy vết trầy mà thôi, cũng không bị thương tổn to tát gì.
- Mày vậy mà lại bất chấp, biết rõ là sẽ chết, lại còn muốn liều mạng.
Vương Thiết Lâm thở dài, nhìn tám cô hồng y xung quanh, tuy rằng đều mang khăn che mặt, nhưng dáng người toàn bộ lại là hạng nhất.
- Đáng tiếc, tám chị em xinh đẹp như vậy, lại chỉ có thể mai táng ở dưới cát vàng này, vĩnh viễn không ai thưởng thức.
Đầu lâu hồng phấn thở hổn hển, tám cô hồng y đồng thời mở miệng, hừ nói:
- Chết có gì đáng sợ! Ai cũng đều phải chết, có điều người chết có ý nghĩa lại không nhiều, tao dám đoán chắc, tương lai mày chết còn thảm hại hơn tao!
- Ha ha, chuyện tương lai ai mà nói rõ được, tao trước giờ không tin mấy chuyện có Thiên đường với Địa ngục, tao chỉ tin hiện tại, chỉ tin chính mình!
Vương Thiết Lâm cười to nói:
- Đây là xã hội cá lớn nuốt cá bé, không có thực lực ngạo nghễ quần hùng, thì tốt nhất không cần ra mặt đòi làm anh hùng! Sư phụ ông già đó chính là anh hùng giả như vậy đó, ổng cho là tự mình đem hết công lực truyền thụ cho chúng ta chính là chuyện tốt, thực tế là đem chúng ta ra đứng mũi chịu sào, ổng vốn không bận tâm đến suy nghĩ của chúng ta.
- Mấy năm gần đây tao vẫn trốn ở Đại Tây Bắc nước Cộng Hoà, tao bán ma túy, tao buôn lậu, tao giết người, tao phóng hỏa, không chuyện ác nào tao không làm. Mấy thứ này đều là nhờ ổng ban cho đó, nếu lúc trước ổng không truyền áo Thiên Tầm cho tao, tao cũng sẽ không bị người ta đuổi giết mấy năm, thậm chí nước Cộng Hoà cũng mời sát thủ đến đối phó tao. Sau đó tao học được cảm kích, học được chấp nhận, tao lại lần nữa tìm ông già sư phụ đó, tao rút gân ổng làm thành một bộ tiên cung, tao lột da ổng dời lên người tao thành áo giáp tay sắt hiện giờ, tao lấy thịt của ổng đi trao đổi với vua đại xà, để hắn phái ra vài tên Xà vương đến bảo vệ tao, giá trị dư thừa của ông già sư phụ đó đã được tao toàn bộ khai thác rồi, như vậy xem như không làm ổng thất vọng.
Vương Thiết Lâm lạnh nhạt nói.
Đầu lâu hồng phấn mắng to:
- Mày câm miệng cho tao! Sư phụ người là vì chúng ta, người làm tất cả đều là vì chúng ta! Đây chẳng qua là tham niệm của chính mày mà thôi, mày vì vinh hoa phú quý tầm thường, phản bội sư môn, giết thầy hủy xác, mày vĩnh viễn cũng là tội nhân của sư môn! Người của Tứ Tướng môn vĩnh viễn sẽ không bỏ qua cho mày, chỉ cần vẫn còn một truyền nhân của Tứ Tướng môn, bọn họ vẫn sẽ đuổi giết mày, cho đến khi mày chết mới thôi!
- Bọn họ sẽ dùng Tứ Tướng độc trận vây khốn mày, sẽ dùng tám con rắn lớn hút sạch máu của mày, sẽ làm cho mày sống không bằng chết!
Đầu lâu hồng phấn giận dữ hét.
Dứt lời, hai cô hồng y trong đó, tay chân đều hóa thành đao thép, xông về phía Vương Thiết Lâm.
Vương Thiết Lâm song chưởng vung lên, giận dữ hét:
- Đi chết đi, con đàn bà rắn rết!
Hai cô hồng y không tránh không né, một người quấn lên cánh tay Vương Thiết Lâm, tay chân hóa thành đao thép hướng lên thân Vương Thiết Lâm cuồng đâm, phát ra từng đợt thanh âm kim loại va chạm chói tai. Vương Thiết Lâm cũng không trốn tránh, một tay kéo qua một cô hồng y, hai đấm mạnh mẽ đánh tới sau lưng hai nàng.
KENG!
Hai tiếng nổ mạnh, hai cô hồng y trực tiếp bị nện gục xuống, ngã xuống dưới chân y. Bên kia, sáu cô hồng y cũng không dừng lại nữa, toàn bộ nhào tới, mãnh liệt đâm lên người Vương Thiết Lâm, hơn nữa đều là hướng đến sau lưng Vương Thiết Lâm mà đâm, dường như nơi đó là điểm yếu của y
Tay và chân Vương Thiết Lâm giống như làm bằng cốt thép, bắt được một cô hồng y liền đập, cô hồng y chống không lại cường độ và lực lượng của y, không đến năm phút, tám cô hồng y đã ngã xuống năm người, chỉ còn ba người cuối cùng.
- Daniel, sau lưng Vương Thiết Lâm có phải nhược điểm của áo giáp tay sắt hay không?
Tiêu Thần vừa xem vừa hỏi Daniel.
Daniel gật đầu nói:
- Đúng