- Ừ, Tiểu Như đã gần năm ngày không đến làm rồi.
Dương Dĩnh nhớ lại nói:
- Gọi điện cho cô ấy cũng không được, bà chủ quản vào thời mãn kinh của chúng tôi cũng nhiều lần nhắc đến cô ấy, nói là còn không đến làm sẽ đuổi việc cô ấy.
Nghĩ đến vị chủ quản thời mãn kinh kia, Dương Dĩnh tim đập nhanh một hồi, vị chủ quản dữ lên thật đáng sợ.
- À, vậy em đến nhà cô ấy xem xem, đừng có xảy ra chuyện gì.
Tiêu thần cười với Dương Dĩnh nói:
- Cảm ơn chị Dĩnh, lần khác em mời chị ăn cơm.
Dương Dĩnh cười hi hi nói:
- Vậy mời cho tử tế, lần sau dẫn chị đến Y Thủy Thiên Đường đi, ở đó không tồi.
- Được, vậy em đi trước đây, về sẽ đùa với chị tiếp.
Tiêu Thần cười ha hả.
Y Thủy Thiên Đường, à, đó là khách sạn đắc nhất ở toàn BJ, ăn một bữa ít nhất cũng phải tốn hơn mười ngàn, bà này đúng là biết điều.
…
Tiêu Thần ra khách sạn, tìm một quán ăn không tệ lắm, mua vài ba món ăn liền quay về phòng.
Mễ Kỳ Á vừa mới tỉnh, rửa ráy xong, liền cùng với Tiêu Thần ăn bữa cơm no.
- Mễ Kỳ Á, buổi chiều anh có chút việc, có lẽ phải bắt em ở đây một mình một lúc, buổi tối anh mới đưa em đi mua quần áo.
Ăn cơm xong, Tiêu Thần nói với Mễ Kỳ Á.
Mễ Kỳ Á có chút thất vọng, nhưng cô ấy che giấu rất tốt, chỉ cười ngọt ngào nói:
- Không sao đâu, anh có việc thì đi làm trước đi, em ở trong phòng xem ti vi cũng hay mà.
- Ừ, xin lỗi nhé.
Tiêu thần vỗ vỗ tay cô, chỉ vào phòng ngủ nói:
- Đúng rồi trong phòng ngủ còn có máy vi tính, hẳn là đã nối mạng, nếu em chán, buổi chiều lên mạng cũng được, bây giờ trên mạng cũng có nhiều thứ thú vị.
- Nhưng em chưa lên qua mạng, có lẽ không biết sử dụng.
Mễ Kỳ Á nói nhỏ.
Nhà Mễ Kỳ Á nghèo, chỉ học qua một học kỳ của lớp sáu thì không học nữa, Hạ Hà trấn mấy chỗ xa vậy, đến bây giờ cô ấy cũng chỉ thấy qua máy vi tính trên sách, máy vi tính thật cô ấy còn chưa nhìn thấy, cho nên dù ở trong phòng ngủ một ngày, cô ấy cũng không phát hiện máy vi tính ở bên cạnh.
Tiêu Thần cầm lấy tay của cô, kéo cô vào trong phòng ngủ, nói với cô ấy:
- Lên mạng rất dễ đấy, anh bỏ ra nửa tiếng dạy em, em sẽ biết một chút.
…
Mễ Kỳ Á học rất nhanh, trong vòng nửa tiếng, biết đăng ký chat QQ, còn thêm vài người vào, bắt đầu tán gẫu với bạn trên mạng, Tiêu Thần thì đã ra cửa, chuẩn bị đến nhà của Tạ Tiểu Như.
Tiêu Thần đến nhà Tạ Tiểu Như tránh không được phải ăn mặc tử tế, xách một đống quà.
Ở một tiệm lớn chọn mua quà hết một tiếng mấy, sau khi thẻ tín dụng ít đi mười mấy ngàn, trên tay Tiêu Thần cũng thêm mấy cái túi màu đỏ lớn, mua một đống thuốc lá, rượu, quà, máy mát xa cho người già…
Chiều hai giờ rưỡi, Tiêu Thần xuất hiện ở trước cửa nhà Tạ Tiểu Như, toàn thân đồ lê, với lần trước đến nhà Tạ Tiểu Như không khác mấy, lấy kiểu sự nghiệp chính chắn là chính.
Kinh kong!
Tiêu Thần nhấn chuông cửa, trong lòng có chút hồi hộp, đứng trước cửa tự an ủi mình mấy câu.
“Bình tĩnh, bình tĩnh, một lát mặc kệ mẹ của Tạ Tiểu Như nói mình khó nghe thế nào, cũng phải nín, nhất định phải mỉm cười, mỉm cười.”
Trong lòng Tiêu Thần an ủi mình như vậy.
Nhưng hắn cũng rất rõ ràng, lần trước đồng ý người ta xong, nói mùng ba tháng sau kết hôn, nhưng mình một đi thì gần hai tháng, một chút tin tức cũng không có, cha mẹ Tạ Tiểu Như vui vẻ chào đón mình, đó là không thể nào, cho nên hắn vẫn dự tính trường hợp xấu nhất mà đến.
Kinh kong!
Tiêu Thần lại bấm chuông cửa, nhưng không ai mở cửa, thật làm cho Tiêu Thần lo lắng chết được.
“Mặc kệ, trực tiếp dùng Cầm long chân khí cảm nhận một chút.”
Tiêu Thần không nghĩ nhiều nữa, vốn hắn có thể trực tiếp dùng Cầm long chân khí cảm nhận tình hình trong đó, nhưng Tiêu Thần vẫn cảm thấy như vậy là không tôn trọng người ta.
Phóng ra Cầm long chân khí, trong nhà Tạ Tiểu Như không có ai, trong đó không có hơi thở của con người.
“Bực quá, hôm nay đến uổng công rồi.”
Tiêu Thần nhìn bịch lớn bịch nhỏ dưới chân, rối rắm thở dài, nói:
“Vẫn là không gian đặc dị của Lưu Kiệt tốt, lại có thể chứa ba mét vuông đồ, nếu ông đây cũng có một cái không gian đặc dị, vậy sẽ không phải rất đã sao.”
Không gian đặc dị, không chỉ là có thể chứa đồ, còn có thể trốn vào đó, lần trước đối chiến với Vương Thiết Lâm, Mễ Kỳ Á trốn vào không gian đặc dị của Lưu Kiệt để không bị thương.
Nghĩ đến đây, mắt Tiêu Thần sáng lên, mình bây giờ vợ cũng khá nhiều, bọn họ đều không biết võ công, cũng không biết công năng đặc dị, tính ra võ công mạnh nhất là Tả Hàn, nếu về sau mình mạnh lên, thật là muốn lên long vực, vợ mình muốn theo lên vậy thì phiền rồi, nhưng nếu mình cũng có một thứ như không gian đặc dị, vậy không phải có thể dẫn theo bọn họ rồi sao?
- Daniel, ra đi, ta hỏi ngươi một chuyện.
Tiêu Thần trực tiếp đánh thức Daniel trong đan điền
Daniel mở mắt, khá không kiên nhẫn hừ nói:
- Lão Đại, anh lại có chuyện gì vậy! Tôi đang mơ giấc mơ đẹp! Vừa mới mơ thấy gặp lại ma nữ, anh lại ngăn em lại, anh thực đáng ghét.
- Hừ, mày không