-Ha ha, thật sự là nhặt được một bảo bối!
Liễu Thất vừa biến mất trong tầm mắt Tiêu Thần, Tiêu Thần đã đột nhiên phá lên cười lớn, trong mắt lóe sáng, vuốt ve viên Cảm Ứng Châu thật to trước mắt này, hết sức vừa ý.
Trong viên Cảm Ứng Châu này có một luồng khí trắng tự nhiên, luồng khí trắng đó thậm chí so với Cầm Long chân khí hiện trong đan điền Tiêu Thần còn mạnh mẽ hơn, đó chắc là cái mà Liễu Thất nói, do linh khí trời đất tụ hợp mà thành. Mặc dù lúc đang sử dụng vật này, Cầm Long chân khí trong đan điền Tiêu Thần sẽ bị nó hấp thụ gần hết, tuy nhiên đây đúng là một loại cơ hội, cơ hội tuyệt vời.
Kỳ thật tu chân và sự vận động của người thường cũng giống nhau, năng lực vận động của con người muốn không ngừng nâng cao, sẽ không ngừng nâng cao cực hạn của mình, mà muốn đột phá cực hạn của mình, thì chỉ có đem toàn bộ dư lực của mình dùng hết, như vậy mới có thể có khả năng tăng lên. Tu chân cũng giống như vậy, Tiêu Thần đã ngừng tại Đoán thể tầng bảy này khoảng thời gian rồi, sở dĩ vẫn không thể tiến bộ, cũng là vì những Cầm Long chân khí này trong cơ thể hắn thực sự là không có nơi phóng thích, bây giờ căn bản vẫn chưa đạt được cực hạn trong tiềm thức của mình.
Nhưng có viên Cảm Ứng Châu này rồi thì không giống như trước nữa, chỉ cần đem Cầm Long chân khí của mình thu vào bên trong Cảm Ứng Châu, sau khi làm tiêu hao gần hết Cầm Long chân khí, Tiêu Thần lại lập tức tu hành Cầm Long Quyết. Cứ như vậy, hắn đã có thể không ngừng nâng cao cực hạn của mình, khiến tu vi của bản thân tiến thêm một bước, có thể nói như vậy, viên Cảm Ứng Châu này coi như là một công cụ hỗ trợ tu hành đi. Thậm chí so với Tử Long đan trong đan điền Tiêu Thần, viên châu kia có thể tự động thay Tiêu Thần hấp thu linh khí trời đất, cũng hữu ích. Phải biết rằng Tử Long đan chỉ thay Tiêu Thần tự động hấp thu linh khí trời đất, nhưng trước mắt đan điền của Tiêu Thần chỉ lớn có vậy, Cầm Long chân khí có thể chứa được cũng chỉ nhiều có vậy, muốn tiến thêm một bước nữa, thì phải mở rộng cực hạn của hắn, viên Cảm Ứng Châu này hoàn toàn có thể thay Tiêu Thần làm được điểm này.
Có được một bảo bối như vậy, Tiêu Thần đương nhiên là rất vui mừng, ngồi trong công viên ngâm nga khúc hát dân gian
Về phần em gái Vũ Đại Nhi cũng tạm thời bị hắn quên mất rồi, dù sao nhiệm vụ tìm kiếm tòa nhà đã giao cho Liễu Thất làm rồi, bản thân cần làm là chờ tin tức của y, một khi y tìm được hoặc là nói đã xác định mục tiêu đại khái, mình mới đi ra anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó thâm nhập lòng nàng, hoặc là thừa cơ thiết lập cho nàng một hình tượng cao lớn chói lóa là được rồi.
-Hửm? Xa xa có sát khí!
Tiêu thần đang định rời khỏi công viên, đi lên lầu cùng ba cô gái tán gẫu một chút, nhưng vừa mới đứng dậy, liền cảm nhận được một luồng sát khí mãnh liệt, đã ở chỗ cách mình không xa.
-Áh...
Cách hơn mấy chục thước, một tiếng kêu thảm thiết nho nhỏ truyền vào trong tai Tiêu Thần.
Tiêu Thần tuy rằng vừa mới hao phí không ít Cầm Long chân khí, nhưng năng lực cảm nhận nhạy bén vẫn còn, thăm dò phương hướng của âm thanh liền phóng tới.
Trong vẻn vẹn có mấy hơi thở, Tiêu Thần đã tới trong một con hẻm nhỏ bên ngoài cách tiểu khu 50m, đây là một con hẻm nhỏ bỏ hoang đã lâu, bên cạnh là một công trường xây dựng, đang xây dựng một khu chung cư cao cấp. Đã là tám rưỡi tối rồi, nhân công bên trong công trường đều tan tầm về nhà, trên khắp công trường cũng chỉ có mấy bóng đèn điện rải rác còn thắp sáng. Trong hẻm nhỏ càng là một mảnh tối tăm, mà hiện giờ Tiêu Thần lại đang trong một góc của ngõ nhỏ, đang chen chúc bốn năm thanh niên, đang đấm đá túi bụi một tên đang ôm đầu trên mặt đất.
- Moá! Đại gia ta hôm nay không phế đi ngươi không được!
-Đập chết hắn, xem hắn còn dám sáp vô bạn gái của đại ca hay không!
…
Mặc dù đứng ở ngoài cách mười mấy thước, nhưng Tiêu Thần vẫn có thể nhìn thấy diện mạo những người này, năm gã thanh niên đánh người tuổi đều không lớn, đại khái cũng hơn hai mươi tí, phần lớn là lông xanh lông vàng, vừa nhìn cũng biết không phải là người đứng đắn