Mặc dù ngồi ngẩn ra bên cạnh Tiểu ma nữ một tiếng đồng hồ, nhưng Tiêu Thần đã bị cô ta nhồi nhét các ý nghĩ đen tối, cũng không đi xem cô tiếp viên xinh đẹp mà cô ấy nói, chỉ lười biếng hầm hừ một tiếng:
-Bà cô ơi có im lặng một chút được không?
-Tiêu Thần mau đứng dậy xem nè, bên kia có một cô tiếp viên hàng không hấp dẫn chưa nè, ta không gạt ngươi đâu, nếu không xem thì sẽ hối hận đó, đừng nói là ta không chăm sóc tốt ngươi đó, kêu xem người đẹp mà ngươi còn không chịu xem.
Hồ Tư Doanh nghiêng mình cầm cái đầu của Tiêu Thần bẻ quay lại.
Tiêu Thần cảm thấy hơi phiền phức liền rít lên:
-Còn một tiếng đồng hồ nữa thì đến thành phố Kỷ Long, chúng ta ở đó nghỉ ngơi không đến một tiếng, lại phải đi thuyền ra biển, cô nghỉ ngơi để lấy sức đi được không hả? Nếu cô không chê…
Tiêu Thần chưa nói hết lời, trước mắt đột nhiên lóe sáng, ngoài hành lang có một cô gái vô cùng hấp dẫn đi về phía mình, đa số hành khách đều tập trung vào cô gái xinh đẹp này, đặc biệc là các hành khách nam. Mắt của bọn họ đều sắp rớt ra ngoài, có một số người còn không chịu nổi, nuốt nước miếng trong cổ họng.
-Ha ha, ta có nói sai đâu, xem cái bộ dạng ngươi kìa, nhìn ngẩn ngơ chưa!
Hồ Tư Doanh tiến đến bên tai Tiêu Thần, trong lòng thầm nghĩ:
“Tên tiểu tử này còn giả bộ ngây thơ, thật sự là một tên đại háo sắc, nhìn gái đẹp là không chớp mắt, ta cũng là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, sao không thấy ngươi nhìn chằm chằm vào ta? Chẳng lẽ mình không đủ hấp dẫn, không đủ xinh đẹp hay sao?”
Nữ tiếp viên hàng không đến trước mặt Tiêu Thần và Hồ Tư Doanh, hai mắt sáng lên, vội chạy đến, hỏi Tiêu Thần:
-Tiêu tiên sinh, sao anh cũng ở đây, thật là trùng hợp.
-Ha ha chỉ đến Kỷ Long thăm mấy người bạn thôi, sao em lại vào hãng hàng không này vậy?
Tiêu Thần cười nhạt một tiếng, cô tiếp viên trước mặt Tiêu Thần có quen biết, chính là cô giáo Hạ mới quen mấy ngày hôm trước, hẳn là Hạ Sương rồi.
Mới có thời gian một tuần cô Hạ Sương này đã trở thành tiếp viên hàng không, tuy một phần là do đồng phục quá bắt mắt, thật ra cô mặc bộ trang phục này càng thêm hấp dẫn, đặc biệc đôi chân thon dài, xinh đẹp và đôi gò bồng đảo chực nhảy ra khỏi áo cô ấy.
-Hóa ra hai người đã quen biết từ trước.
Hồ Tư Doanh ở bên cạnh nũng nịu gọi to.
Tiếng gọi gây sự chú ý tất cả mọi người trên chuyến bay, mấy gã đàn ông súc sinh thấy trên máy bay còn có Hồ Tư Doanh đẹp mỹ miều cùng và cô tiếp viên hấp dẫn kia cùng một chỗ, nước miếng lập tức chảy đầy mặt đất, thậm chí còn có một số hành khách nữ không ngăn được tò mò, vài lần nhìn về phía về bên này.
Người đẹp bất cứ ở lúc nào, bất cứ ở đâu đều được xem là phong cảnh đẹp, chớ đừng nói chi là hai người đẹp cùng ở một chỗ, một cô bề ngoài thanh khiết làm rung động lòng người, một cô xinh đẹp đến mê hoặc lòng người, sức mạnh tổng hợp của hai người thật lớn.
Hạ Sương cũng để ý đến những ánh mặt khác thường của hành khách, gập nửa người nói với Tiêu Thần và Hồ Tư Doanh:
-Hai người có thể đi đến phòng thay đồ của tôi ngồi chơi một chút không? Không khí ở đây hơi nặng nề.
Hôm nay là lần bay thứ hai của Hạ Sương, tuy không phải là lần đầu bay, nhưng cũng chẳng khác gì so với lần đầu, trong lòng hơi hồi hộp, đặc biệc khi cô khoác lên người bộ đồng phục tiếp viên hàng không, lúc nào cũng cảm thấy người khác thích nhìn mình, đặc biệc là những người đàn ông thành công càng làm cô thấy ngượng ngùng, tuy cầm tờ báo nhưng ánh mắt không lúc nào không liếc nhìn cô, điều này làm cô cảm thấy vô cùng khó chịu, mỗi lần từ phòng thay đồ ra buồng lái để ra phục vụ những người này, cô cảm thấy có cảm giác là lạ, trong lòng dường như có mấy trăm con sâu chui qua, không có cảm giác an toàn,