Đinh
Đinh
Đinh
Đám người áo đen cũng không do dự, vội tản ra tứ phía, múa trường đao ngăn chặn sự truy kích trận mưa châm do nữ áo trắng phóng ra. Nữ áo trắng nhẹ nhàng đáp xuống đất, chặn sáu tên lại, trong tay áo lóe lên, bỗng xuất hiện một chiếc ô đen nhỏ.
Nhìn thấy nữ áo trắng trong tay cầm chiếc ô đen, kẻ cầm đầu đám áo đen bỗng quát lớn:
-Để ả cho ta!
Dứt lời y nắm lấy trường đao, vọt chạy tới phía nữ áo trắng.
Đương nhiên, cái ô này cũng khiến y phải hết sức đề phòng.
Bảy tên áo đen từ bảy hướng xông tới đánh nữ áo trắng, ngân quang bảy trường đao đan xen nhau loang loáng trên cát, nước mưa rơi đánh xuống trường đao làm vang lên từng chập thanh âm giòn tan.
Đây chính là trường đao đoạt mệnh
...
Phía sau một tảng đá lớn cách chỗ họ đánh nhau mười mấy mét, hai người Hồ Tư Doanh và Hạ Sương quan sát họ đấu nhau đến sôi cả máu.
Hồ Tư Doanh thì thầm:
- Wow, cô gái đó bay từ trên trời xuống như tiên nữ vậy, lẽ nào cô ấy đúng là tiên nữ?
Thực sự là ban nãy tư thế tung người nhảy của nữ áo trắng quá tuyệt vời.
Rõ ràng là không giống với Hạ Sương và Hồ Tư Doanh, nàng có gương mặt trắng bệch, hai người thầm nghĩ, mấy tên cầm đao kia là cái loại người gì thế không biết, bảy người mà lại truy sát một phụ nữ, nếu như bị trường đao chém tới chút thôi thì chẳng phải nguy hiểm tới tính mạng sao.
...
Bảy người cùng lúc xông tới chỗ nữ áo trắng, song nàng cũng chẳng chịu bó tay bèn dương mạnh ô mở ra, thân hình thu thấp xuống, cả người núp gọn trong chiếc ô.
-Chết rồi, tất cả lùi lại mau.
Tên thủ lĩnh đám áo đen thấy tình thế không ổn bèn hô lớn gọi đám người mau rút, thân hình bảy tên vội tản ra tứ phía, chỉ thấy chiếc ô đen nhỏ đó bắt đầu quay tròn, rồi sau đó vô số ngân châm bay ra từ thân ô, nhiều tới mức ngân quang làm lóe sáng một bờ cát đến chói cả mắt.
Cả bờ cát dường như nổi lên một trận mưa châm màu bạc, mấy tên áo đen dù xuất thủ rất nhanh nhưng cũng không tài nào chặn được từng chập mưa châm, sáu tên chạy chưa nổi năm mét thì đều lần lượt bị trúng mười mấy cây châm ngã gục trên cát. Riêng tên thủ lĩnh thân thủ khá hơn, dù cũng bị dính bảy tám châm song đều trúng những bộ vị không nguy hiểm, nên vẫn có sức để ra tay.
Trận mưa châm này đến nhanh đi cũng nhanh, chỉ trong vòng chưa đầy ba bốn giây đã dừng, chiếc ô dơ lên cũng là lúc nữ áo trắng ngã gục ra đằng sau, xung quay nàng đâu đâu cũng thấy ngân châm nhỏ xíu. Thi triển thuật mưa châm này đã khiến nàng tiêu hao toàn bộ sức lực, giờ đã kiệt sức ngã gục xuống bờ cát.
Thủ lĩnh áo đen ấn chặt vào bộ bị trúng một chiếc châm trên chân, lanh lùng cười nhan hiểm, nói:
-Không ngờ, ngươi đã học trộm được thiên châm thuật của phái thiên hạc chúng ta, chỉ đáng tiếc là ông đây vẫn chưa thể chết được!
Cho dù y khóe miệng ứa máu, song vẫn còn sức để nhấc trường đao lên mà không phải kéo lê, y từng bước từng bước tiến tới nữ áo trắng, vừa đi vừa cười nhạt nói:
-Ta vốn không định lấy mạng cô, nhưng vừa rồi cô đã giết sáu đệ tử của phái Thiên hạc ta, hư hư... Nhưng cũng phải cảm ơn vì đã giết chúng, ta mới có thể lấy đan giải độc sáu người họ, chưa biết chừng còn có thể mượn cái này hóa giải độc tính trong cơ thể. Chỉ đáng tiếc, thân hình đẹp đến mê người này lại chưa có người nào hưởng thụ. Thực sự quá đáng tiếc.
Gã thủ lĩnh áo đen lảo đảo đến trước mặt nữ áo trắng, nữ áo trắng hoàn toàn kiệt sức không thể nào động đậy được, mấy vết thương đao