- Ha hả, ngươi đừng có mong, chị đây mới không thèm bị gạt, bị gạt cũng là chị Hạ Sương bị chứ, chị ấy thích ngươi lâu lắm rồi.
Hồ Tư Doanh làm sao có thể trúng kế khích tướng của Tiêu Thần, vội lấy Hạ Sương làm bia đỡ.
Hạ Sương bị Hồ Tư Doanh nói như vậy, khuôn mặt xinh đẹp lại càng đỏ hơn, tức giận liếc Hồ Tư Doanh mấy cái, vội giải thích với Tiêu Thần:
- Tiểu Thần, em, em đừng nghe Tư Doanh nói bậy, em ấy chỉ giỏi ức hiếp chị thôi.
- Ơ ơ, cậu xem khuôn mặt đỏ của chị Hạ Sương, Tiêu Thần à, anh phải cảm ơn tôi thôi, nếu không phải tôi khuyên chị Hạ Sương tới đây, cậu có chuyện tốt này sao!
Hồ Tư Doanh cười khúc khích, lại còn kéo tay Hạ Sương đụng vào mặt Tiêu Thần, Hạ Sương xấu hổ đến nổi vội rút tay lại, có chút nổi giận đánh tay của Hồ Tư Doanh ra.
- Tư Doanh, em làm gì vậy hả! Đúng thật là!
Trái tim Hạ Sương run rẩy, không ngờ rằng Hồ Tư Doanh lại đột nhiên làm trò này với mình.
Hồ Tư Doanh này quá càn quấy rồi, làm sao có thể như thế chứ, Tiêu Thần người ta là người đã có bạn gái rồi, bộ dạng này của mình là gì chứ, nếu như bị bạn gái của hắn biết được, không chừng sẽ nói ra những lời khó nghe nữa.
Hạ Sương biết bạn gái Tiêu Thần không phải Cao Thi Nhu, mà là Chu Tử Y, bởi vì lần trước ở nhà Tiêu Thần ở một đêm, là ở cùng Mễ Kỳ Á và Chu Tử Y nữa, lúc đó Chu Tử Y tự xưng là bạn gái Tiêu Thần. Nhưng Hạ Sương không phải đứa ngốc, cô cũng nhìn ra, người em gái nuôi Mễ Kỳ Á của Tiêu Thần, cô gái nhỏ 17 tuổi đó cũng thích Tiêu Thần. Như hiện tại ở đây, thì cô đã biết 2 người con gái xinh đẹp như thế thích Tiêu Thần rồi, nhưng trong lòng cô vẫn bị khơi dậy một gợn sóng nhỏ, tuy là chưa đến mức truy đuổi ngược Tiêu Thần, nhưng cũng đã thật sự có một chút cảm tình. Nhưng mà nếu cô biết Tiêu Thần vẫn còn 4 – 5 người phụ nữ, đoán chừng sẽ càng kinh ngạc hơn, càng kinh ngạc rốt cuộc Tiêu Thần là người đàn ông như thế nào.
Tiêu Thần đang bận trị thương cho cô gái này, đôi bàn tay đang ấn vào vai của cô ấy, không ngừng truyền cầm long chân khí cho cô ấy, làm dịu các kinh mạch bị tổn thương của cô. Theo lý mà nói, cô gái này chỉ là bị một số vết đao, không thể bị thương nội kinh mạch, Tiêu Thần suy đoán có khả năng là có liên quan đến thuật Thiên Châm mà cô sử dụng, cái thuật đó nhất định là phải lợi dụng nguyên khí trong kinh mạch, cho nên mới tổn thương đến kinh mạch. Thay người chữa trịnh kinh mạch là một việc rất tận tâm, Tiêu Thần không dám có điều gì sơ suất, đành phải không để ý 2 cô gái, chuyên tâm trị thương giùm người phụ nữ này.
…
Đêm khuya một chút, tiếng mưa bên ngoài sớm đã ngừng rồi, 3 cô gái đều ngủ rồi. Người phụ nữ bị thương chiếm một khối lớn cái lều, 2 cô Hồ Tư Doanh và Hạ Sương ôm nhau ngủ một bên, trên người đang đắp một cái mền mỏng mà Tiêu Thần đắp lên cho hai cô, Tiêu Thần nằm ở một góc trong lều, nhưng lại mở to hai mắt.
Kéo dây kéo của cái lều. Tiêu Thần đi ra ngoài, do trận mưa lớn này quá lâu, nước trên đảo phút chốc không thể khô hoàn toàn. Tiêu Thần thay đôi giày cao su đi mưa, từ từ đi lên bãi cỏ, nơi dựng lều cách bãi cát đánh nhau khoảng 100m, Tiêu Thần cũng không gấp gáp, không sử dụng thêm cầm long chân khí, mà là từng bước từng bước chậm rãi đi qua đó.
Bảy cái xác vẫn còn nằm ở bãi cát bên đó, Tiêu Thần nhất định phải xử lý sạch sẽ bọn chúng trong đêm.
Vừa ra khỏi lều không xa, một trận gió biển liền thổi qua, trong gió mang theo một mùi máu tanh gai mũi, Tiêu Thần nhăn mày, không nhàn nhã lững thững nữa, mà xông thẳng đến khu bãi cát đó. Bảy xác chết cũng không ít đi, nhưng cảnh tượng trước mặt lại khiến Tiêu Thần giật mình, 7 xác chết của