Vừa rạng sáng ngày tiếp theo Hứa Diễm đã bị những tiếng " bành bạch" bên cạnh đánh thức. Nằm trên giường lớn mở đôi mắt đẹp nhìn sang bên cạnh không ngờ đôi nam nữ kia đã bắt đầu biểu diễn. Thân thể xinh đẹp của Hà Tú trần truồng lúc ôm lấy cổ Đại Pháo, lúc ôm đùi hắn nhún nhảy. Cả người nàng như không chút trọng lượng tùy ý một cơn gió có thể thổi bay. Đại Pháo Ca lúc này thở như trâu, mồ hôi toát ra như tắm, cơ bụng tám múi như đúc bằng đồng, chuyển động vô cùng tuân thủ quy luật.
- Em trai tốt. Mau lên...chị không được nữa rồi. Chị lại tới...
Hai mắt nhắm nghiền Hà Tú thở gấp vài cái ra lệnh. Tiêu Thần nghe thế vội vàng thúc mạnh vài phần khiến linh hồn bé nhỏ của Hà Tú như tới cửa thiên đường, thân thể run lên đại tới đỉnh.
- Cậu quả nhiên chưa ra. Chi bằng tìm Hứa Diễm đi. Cô ta xem chừng còn chưa quen chỗ ngủ, nhân cơ hội tiếp xúc một chút.
Hà Tú thở phì phò bên tai Tiêu Thần. Đại Pháo Ca này năng lực trên giường quá mạnh mẽ. Ngày hôm qua đã khiến nàng đạt đỉnh ba lần, sáng nay lại thêm hai lần nữa nhưng bản thân hắn chưa buồn ra.
Nói cái xã hội hiện tại không có tình yêu từ thể xác tuyệt đối là nói nhảm. Chỉ bằng công phu trên giường của vị Đại Phá Ca này Hà Tú thật sự không muốn rời khỏi hắn. Hơn nữa Đại Phá Ca này rất hiểu tâm lý, biết nàng không được nữa cũng không cố ép. Chỉ là đàn bà phong trần như cô thấy Đại Pháo Ca còn chưa thoải mái, trong lòng không khỏi khó chịu. Bởi thế cô hi vọng Đại Pháo Ca có thể tiếp tục chiến đấu với người đẹp giường bên cạnh.
- Tôi thấy chị là tốt nhất. Người ta là phụ nữ thanh thuần. Không hiểu được chuyện này.
Tiêu Thần thở dài một hơi bắt đầu vuốt tóc Hà Tú. Tiêu Thần có ham mê này, thích nhất là hôn lên mái tóc dài.
Cùng thời điểm bên kia gường lớn thân thể Hứa Diễm có chút rung lên. Cô cảm giác câu nói vừa rồi có chút chướng tai. Mặc dù từ đầu cô rất coi thường Tiêu Thần nhưng sau khi cùng hắn tiếp xúc lại thấy bản lĩnh của hắn rất lớn. Hơn nữa rất giỏi, đến tin tức mật của Tàn Lang bang hắn cũng nghe được. Cuối cùng muốn cứu một người trong tổng bộ Tàn Lang bang không đơn giản chỉ cần dũng khí. Trí tuệ mưu kế cũng phải có. Sau khi cùng hắn nói chuyện một giờ cô đối với người thanh niên này bắt đầu xuất hiện cảm tình. Vừa rồi nghe Đại Pháo Ca nói câu kia như đánh trúng chỗ hiểm khiến Hứa Diễm hận không thể nhảy lên phản bác. Chỉ là bên cạnh có hai người thân thể trần truồng, với tính cách rụt rè của mình hay là thôi đi. Thành thật giả vờ ngủ...
- Cái gì mà phụ nữ đơn thuần. Đều là đàn bà chốn phong trần chưa từng nghe ai còn có thể trong sáng. Trả tiền đều có thể cưỡi hết.
Hà Tú có chút châm chọc nói. Đồng thời sắc mặt cũng có chút khó coi. Đúng vậy. Đều là đàn bà chốn phong trần, trả tiền đều có thể cưỡi. Hứa Diễm kia cũng vậy, Hà Tú tôi càng thế. Hôm nay vị Đại Pháo Ca này có thể cùng mình tiêu hồn một đêm đã là tạo hóa cả đời mình. Từ nay về sau đường ai nấy đi. Sau này sẽ là người dưng, chỉ sợ không có duyên gặp lại Đại Pháo Ca đẹp trai nữa.
Đều nói gái ** vốn là dạng vô tình nhưng hôm nay bà chị Hà Tú này đã động chân tình. Cô thật không nỡ rời khỏi Đại Pháo Ca, bởi thế càng gắt gao ôm cổ hắn, dùng thân thể mình như dây trói càng ôm càng chặt, tranh thủ từng phút giây.
- Chị Tú. Làm sao vậy?
Tiêu Thần cảm nhận được cảm xúc dao động mãnh liệt trong con người Hà Tú. Nhìn lại đã thấy nước mắt của nàng tràn mi.
- Không có sao. Chị chỉ có chút nuối tiếc. Chỉ e từ này về sau không còn gặp được cậu.
Hà Tú lau lệ, chính bản thân cô cũng cảm thấy buồn cười. Lăn lộn chốn phong trần đã lâu, vốn đã trở thành thói quen. Gặp thì chơi, không ngờ bản thân mình vì một cậu thanh niên mà