- Mau dừng lại cho bà.
Chu Tử Y chĩa thẳng loa về phía chiếc Gia Linh quát mắng.
- Để bà bắt được, xem bà có lột da không?
Nhưng vào lúc này chiếc Gia Linh màu đen phía trước đột ngột dừng lại. Chu Tử Y nhanh chóng phóng xe tới trước mặt Tiêu Thần, thở hổn hển mắng:
- Ngươi...ngươi là tên đáng chết. Không biết chạy xe như vậy có thể gây chết người sao?
Tiêu Thần tháo mũ bảo hiểm, vẻ mặt mỉm cười cầm chai nước suối đặt trên xe. Chu Tử Y theo bản năng lui lại liên tiếp, miệng vẫn không quên quát mắng. Đột nhiên nàng ý thức được có chuyện không đúng, chai nước suối bị nàng gạt rơi trên đất:
- Ngươi. Mau xuất chứng minh thư, giấy phép lái xe.
Tiêu Thần nhìn bốn xung quanh khiến Chu Tử Y cảm giác bản thân bị tiểu tử này trêu chọc. Bất ngờ nàng bị Tiêu Thần bắt lấy tay kéo lại, thân thể mất trọng tâm lập tức ngã vào lòng hắn.
- Thơm quá đấy người đẹp cảnh sát.
Tiêu Thần cúi xuống trước mặt Chu Tử Y làm bộ hít một hơi thật sâu, mùi hương xử nữ khiến vẻ mặt hắn mê say.
- Ngươi. Ngươi nhanh buông ta ra, đồ lưu manh.
Chu Tử Y bất ngờ bị tập kích lúc này mới kịp phản ứng, theo bản năng nàng đưa tay sang bên hông chuẩn bị rút súng. Tiêu Thần vột vàng nắm chặt cổ tay khiến Chu Tử Y không cách nào lấy súng.
- Ngươi. Ngươi muốn gì. Đây là hành vi tấn công cảnh sát.
Chu Tử Y kinh hoảng thét lên.
- Người đẹp. Trước hết không nên kích động. Ta không phải cố ý tổn thương nàng. Chỉ là ta cảm thấy nàng có chút kích động, vừa rồi bất quá ta chỉ dừng xe, tiếp đó vô tình kéo nàng xuống, hiện tại nàng đã kích động tới độ khiến ta cảm thấy khả năng nàng nổ súng là rất lớn. Bởi vậy trước tiên ta phải khiến nàng không được nổ súng, chỉ là hành động này khiến nàng cho rằng ta là người xấu. Thật sự xin lỗi.
Vẻ mặt Tiêu Thần rất vô tội, đôi tay nắm chặt tay Chu Tử Y cũng dần thả lỏng.
- Ngươi. Trước hết buông tay ta ra, đau tay quá.
Vẻ mặt Chu Tử Y có chút khó coi, hai tay nàng bị Tiêu Thần khống chế, cho dù cố gắng ra sao cũng không thể nhúc nhích mảy may. Mặt khác vị trí Tiêu Thần cùng nàng cũng có chút xấu hổ, muốn dùng chân đá hắn cũng không có khả năng.
- Ta có thể buông nàng ra nhưng phải ngoan ngoãn nghe lời...À. Cũng không được làm chuyện xằng bậy, ta là thanh niên tốt của xã hội đấy.
Tiêu Thần vừa cười vừa nói.
- Ngươi...ngươi. Được được...Ngươi yên tâm. Ta là cảnh sát có nguyên tắc, ta nhất định sẽ không làm loạn.
Chu Tử Y cảm giác bản thân đã không thể nhịn được nữa. Tiểu tử này đùa giỡn cũng không sao, hết lần này tới lần khác dùng lý lẽ lấn át nàng. Chuyện này nếu truyền ra ngoài sau này bản thân nàng cũng đừng mong có tiếng nói trong đội.
- Được rồi. Lát nữa ta đẩy nàng ra xa 5m sau đó ta chạy trốn, nàng đứng im tại đây. Okie?
Tiêu Thầm vừa cười vừa nói, đồng thời làm bộ sắp đẩy người đẹp cảnh sát đi.
- Được.
Chu Tử Y tạm thời nín nhịn nhưng trong đầu đã thầm mắng Tiêu Thần không biết bao lần.
- Một. Hai. Người đẹp thật sự nàng không nên làm bậy nhé. À. Ba...
Chữ " ba" vừa vang lên Tiêu Thần lập tức buông lỏng đôi tay đồng thời khẽ đẩy Chu Tử Y ra ngoài.
Hai tay Chu Tử Y rốt cuộc đã có thể hoạt động, bị Tiêu Thần đẩy đi trong nháy mắt nàng vung chân phải quét sang. Chỉ là nàng không khống chế tốt nửa thân trên khiến cả người bay lên không, song song cùng mặt đất.
- Ài. Sao nàng phải khổ vậy..
Tiêu Thần thở dài một tiếng, mắt thấy Chu Tử Y sắp té ngã vốn định nhanh chóng bỏ đi hắn đành đưa tay ôm nàng vào lòng, đôi tay cũng đặt lên nơi tròn tròn mềm mại.
- Hả.
Phần ngực bị tập kích Chu Tử Y lập tức thét lên chói tai, theo đó vội vàng xoay người lại, tay phải vung thẳng tới mặt Tiêu Thần.
- Bốp.
Tiêu Thần cũng không trốn mà cứng rắn chịu cái tát này. Cho dù da mặt hắn dày tới đâu nhưng chịu một cái tát đầy giận dữ của Chu Tử Y cũng không khỏi xuất hiện năm dấu ngón tay đỏ ửng.
- Ngươi. Sao ngươi có thể lưu mạnh như vậy?
Chu Tử Y vừa để ý đã phát hiện bộ trang phục cảnh sát của nàng đã xộc xệch. Lúc này nghĩ tới hai mươi năm giữ gìn thân thể băng thanh ngọc khiến bị một gã lưu manh chiếm đoạt nước mắt nàng không nhịn được giàn giụa trên mi.
Chu Tử Y từng vô số lần suy nghĩ bản thân mình sẽ sánh đôi cùng bạch mã hoàng tử. Thậm chí đã không ít lần trong giấc mơ nàng thấy được bạch mã vương tử ngọt ngào hôn lên đôi môi, bầu ngực cùng giải đất thần thánh của mình, khi đó hắn khẽ nói vào tai nàng ba từ " Anh yêu em". Chỉ là sự thật trước mắt không phải vậy. Nam tử trước mắt này tuy vẻ ngoài tuấn tú nhưng hành vi rất mạnh bạo không những là một kẻ phóng xe điên cuồng, tính cách cũng lưu manh.
- Hu hu hu...
Chu Tử Y khóc lớn, kế đó nắm lấy cổ áo Tiêu Thần, mạnh mẽ đấm vào ngực hắn:
- Xe bay khốn kiếp. Lưu manh khốn kiếp...
Trên đường lớn khu Bắc lúc này người qua đường được chứng kiến một cảnh tượng quái dị. Một chiếc xe Gia Linh đen dựng cạnh chiến xe cảnh sát trắng toát, một nữ cảnh sát giao thông đang khóc như mưa như gió,