Hai vợ chồng Uông Truyền Hùng cùng Mai Lâm vì hôn nhân của cô con gái hai mươi ba tuổi Uông Tiểu Kỳ một vài năm gần đây rất đau đầu. Con gái lớn từng đó tuổi ở quê sớm đã là mẹ của vài đứa trẻ, hiện tại con gái họ một người bạn trai cũng chưa dẫn về giới thiệu. Con gái bọn họ tuy có vẻ giống con trai nhưng cũng đã tốt nghiệp đại học chính quy, tạm thời là giáo viên tại Lục trung Lĩnh Hải, đây càng là công việc đáng mơ ước.
Uông Tiểu Kỳ gương mặt đáng yêu bối cảnh gia đình cũng không tầm thường. Cha nàng Uông Truyền Hùng vốn là giáo viên lịch sử tại Đại học Lĩnh Hải. Mẹ nàng Mai Lâm là một chủ cửa hàng thuốc lớn. Vốn Uông Tiểu Kỳ được rất nhiều người giới thiệu bạn trai tốt nhưng mỗi khi mẹ nàng đưa ảnh ai đó ngay cả nhìn qua nàng cũng không muốn.
Trước đó không lâu xuất hiện cậu con trai độc nhất của một chủ xí nghiệp làm quen với con gái bọn họ. Qua vài lần dùng cơm, nói chuyện mẹ nàng Mai Lâm đã bí mật dò hỏi ý con gái họ. Cô nàng vốn không chút để tâm mà đánh giá khá tốt, nói đối phương không nhiều tật xấu. Mai Lâm cho rằng con gái đánh giá người ta tốt như vậy hẳn là đã đồng ý bèn lập tức thông báo cho nhà họ Phương. Đối phương đương nhiên rất vui mừng tới cửa cầu hôn. Chỉ là khi bọn họ tới, Uông Tiểu Kỳ đột nhiên nói mình đã có bạn trai, hơn nữa yêu nhau vô cùng thắm thiết, tối nay sẽ dẫn về ra mắt.
Vì nghênh đón bạn trai của con gái mình hai vợ chồng Uông Truyền Hùng sáng sớm đã chuẩn bị thật kỹ càng, ngay cả quét dọn cũng nhắc quản gia tới vài lần, một vài vật dụng đã cũ đổi hết sang mới. Ngay cả vài vòi nước rỉ sét trong nhà cũng được bọn họ đổi thành đồ gốm sứ. Con gái họ nói sáng sớm nay đi cùng bạn trai, buổi chiều đi mua sắm, bảy giờ tối cả hai mới về nhà dùng bữa với cha mẹ.
Đồng hồ đã báo 7h đúng hai người nhìn bàn ăn phong phú có chút ngây ngốc. Một chai Mao Đài đã khui sẵn đặt trước mặt Uông Truyền Hùng tỏa mùi thơm ra toàn đại sảnh nhưng con gái cùng bạn trai nàng vẫn chưa tới.
- Tiểu Kỳ làm gì mà giờ này còn chưa về? Có phải cố ý chọc chúng ta không?
Mai Lâm có chút tức giận gập chiếc di động lại. Bà không nhớ đây là lần thứ bao nhiêu gọi điện cho con gái mà vẫn không được.
- Ài dà. Không cần gấp đâu. Có thể là đang trên đường về. Bây giờ mới đúng 7h thôi mà. Có lẽ do tắc đường, hiện tại đang là giờ cao điểm.
Uông Truyền Hùng an ủi vợ, kế đó lấy ra một quyển tạp chí lịch sử ngồi đọc.
- Bố nó này. Anh thật sự nhàn nhã đấy? Hôn nhân của con gái, anh quan tâm quá? Thật sự là tức chết em mà. Anh còn có tâm tư ngồi đó đọc tạp chí? Sao có thể chọn được một chàng rể tốt đây...
Mai Lâm hiện tại tâm trạng vô cùng buồn bực, không khách khí giật lấy quyển tạp chí trên tay chồng ném đi.
- Ầy dà. Sao em làm thế. Cơm phải ăn từng miếng, cảm tình phải từ từ vun đắp. Sao có chuyện vừa nói yêu đã nói tới kết hôn?
Uông Truyền Hùng bị vợ giật quyển tạp chí cũng không có tức giận, ngược lại quay sang an ủi vợ yêu.
- Anh ấy. Đầu óc vĩnh viễn xoay chuyển chậm chạp như lịch sử. Tiểu Kỳ nhà mình năm nay đã hai mươi ba, qua vài năm nữa đã già rồi. Hiện nay bọn họ gọi chúng là gì ấy nhỉ?
Mai Lâm làm bộ nghĩ lại gì đó:
- À đúng rồi. Hàng tồn kho. Tranh thủ con mình còn