Lúc 11h đêm kết quả thi của Tiêu Thần đã có. Tổng tất cả các môn hắn được 325 diểm.
Khi thấy được kết quả này của Tiêu Thần Đường Diễm Vân choáng váng. Theo dự đoán của nàng Tiêu Thần có thể đạt 200 điểm đã là cao, không ngờ hắn đạt được 325 điểm.
Phải biết rằng trước đây Tiêu Thần còn chưa từng đi học. Hơn nữa hắn không được học thêm, trong tình huống như vậy điểm thi vẫn cao chót vót, quả thực rất đáng nể. Riêng lẻ các môn tuy Tiêu Thần không đạt điểm quá cao ở những môn khác nhưng đặc biệt là tiếng Anh hắn đạt điểm rất cao. Bản thân là giáo viên tiếng Anh Đường Diễm Vân sau khi chứng kiến thực lực của học sinh mình càng xuất hiện cảm xúc muốn bồi dưỡng hắn.
Trước hết Đường Diễm Vân gọi điện thông báo kết quả cho Dương hiệu trưởng mặc kệ hiện tại đã là 11h đêm.
- Tiểu Đường hả? Đã khuya thế này còn có chuyện gì?
Chuông kêu chưa lâu giọng Dương Thiên Nhai rất tỉnh táo, rõ ràng lão còn chưa ngủ.
- Dương hiệu trưởng. Thật xin lỗi, đã muộn thế này còn quấy rầy ngài. Tôi muốn báo cáo với ngài chuyện em Tiêu Thần.
- Hả? Kỳ thi kết thúc, có kết qua rồi sao? Thế nào? Tiểu Thần đỗ chứ?
Nhắc tới Tiêu Thần, Dương Thiên Nhai vô cùng hứng thú.
- Vâng. Kỳ thi kết thúc lúc 12h, hiện tại thành tích đã có. Kiểm tra 6 môn tổng hợp Tiêu Thần đạt 325 điểm.
Đường Diễm Vân nói chi tiết.
- Hả? Kết quả không tồi. Thành tích này khá đó chứ. Ha ha...
Dương Thiên Nhai cao hứng cười nói. Chẳng qua lão không cao hứng như trong tưởng tượng của Đường Diễm Vân.
- Vâng. Thành tích rất khá. Như vậy Tiêu Thần có thể nhập học rồi đúng không?
Đường Diễm Vân nói tiếp.
- Tiểu Đường hả? Tôi còn không biết ý cô sao? Có phải muốn Tiêu Thần vào học lớp cô?
Dương Thiên Nhai cười nói.
- Ha ha. Quả nhiên hiệu trưởng hiểu rõ tôi. Tôi quả thật muốn Tiêu Thần tới học lớp cao nhị do tôi phụ trách. Tiêu Thần cùng tôi có tiếp xúc qua, tôi cảm thấy em ấy rất hợp. Mặt khác tôi cảm thấy tính cách Tiêu Thần có chút mạnh mẽ, nếu để các chủ nhiệm khác quản lý không tốt tôi e rằng...
Đường Diễm Vân nói đồng thời nhớ lại bộ dạng hung thần ác sát của Tiêu Thần lúc đó không khỏi có chút lạnh lòng. Một thiếu niên như vậy nếu không quản lý tốt hậu quả thật khó tưởng tượng.
- Hả? Nếu là như vậy do cô quyết định đi. Hi vọng sau này có thể thấy trong trường chúng ta xuất hiện thêm một học sinh ưu tú. Ha ha...
Dương Thiên Nhai vừa cười vừa nói. Đối với Tiêu Thần lão cũng không để tâm nhiều. Học sinh do người cháu Tần Vận giới thiệu tới không thể không nể mặt nàng. Lúc trước lão có đôi chút lo lắng sợ thành tích của Tiêu Thần quá kém nhưng xem ra tiểu tử này rất khá. Chẳng qua lão không thể ngờ ngày sau Tiêu Thần mang tới bao nhiêu tai nạn tới cho Lục Trung Lĩnh Hải.
- Cám ơn hiệu trưởng. Tôi nhất định sẽ quản lý tốt.
Đường Diễm Vân cao hứng nói.
Sau khi hai người ngắt điện thoại, Đường Diễm Vấn lập tức gọi cho Tiêu Thần. Tiêu Thần bình tĩnh trả lời bởi hắn đã dự đoán được kết quả này, không vui không mừng bất quá nghe nói bản thân được chuyển vào lớp do Đường Diễm Vân chủ nhiệm hắn rất cao hứng.
- Được. Quả nhiên rất đẹp trai. Hi vọng chưa cần tiến vào lớp đã bị một đám mỹ nữ vây đến.
Đứng trước gương Tiêu Thần hài lòng nhìn bản thân mình. Lúc này hắn mặc một chiếc quần jean trắng, một chiếc áo sơ mi ngắn tay, chân đi giày trắng, trên vai khoác một túi xách nhỏ, hình tượng rất không tồi.
- Tốt lắm. Đại thiếu gia của tôi, nhanh đi thôi nếu không sẽ muộn...
Trong gương xuất hiện hình ảnh một phụ nữa cao gầy, gương mặt tuyệt mỹ, mái tóc búi cao, trên tai mang đôi khuyên lấp lánh.
Nhìn trong gương cả người Tiêu Thần ngây dại, miệng thì thào:
- Chị Diễm Vân. Chị biết lúc này em hi vọng nhất là chuyện gì không?
- Chuyện gì vậy? Cho dù là chuyện gì cũng chờ tan học trở về mới nói. Hiện tại đi nhanh.
Đường Diễm Vân kéo tay Tiêu Thần, bầu ngực căng tròn đè chặt lên cánh tay khiến hắn tê người.
" Trời ạ. Muốn ta phạm tội sao?" Cảm nhận cánh tay tiếp xúc với nơi tròn tròn mềm mại đó tâm trạng Tiêu Thần không khỏi căng thẳng, phần thân dưới bắt đầu rục rịch, một cỗ tà hỏa bốc lên.
Vừ mới xuống cầu thanh Tiêu Thần đã bị một chiếc BMW đỏ rực hù dọa, Đường Diễm Vân trực tiếp kéo hắn lên xe, nũng nịu nói:
- Thắt dây an toàn, không còn nhiều thời gian nữa đâu.
- Okie.
Tiêu Thần gật đầu không nói thêm gì. Sau khi hắn thắt dây an toàn chiếc BMW bắt đầu lao đi.
- Em nói này bà chị. Không cần gấp vậy chứ. Lá gan em rất nhỏ, chị đi kiểu đó dễ hù chết người lắm đó.
Tiêu Thần nghiêng đầu nói với Đường Diễm Vân. Hắn không ngờ người đẹp này mạnh mẽ như vậy, lái xe cũng rất phong cách.
- Em không cần sợ. Cho dù chết cũng có chị đi theo mà.
Đường Diễm Vân mỉm cười quyến rũ, chiếc BMW đồng thời lách qua một vài chiếc cùng chiều.
Khi chiếc BMW tiến vào khu vực để xe, đám đệ tử Lục Trung Lĩnh Hải như nổ tung. Đương