Sở Vi lo lắng Giang Cung Tuấn, cô muốn đi Ma giới.
Bời vì lúc người thủ hộ nói chuyện Ma giới với cô có nói rằng, Giang Cung Tuấn đã đưa những người có liên quan đến anh ở địa cầu vào trong Tiên phủ.
Bây giờ cô trở về địa cầu cũng không có người thân.
Thay vì trở về địa cầu không bằng đi Ma giới.
Nhưng mà người thủ hộ lắc đầu, nói: “Sở Vi, mặc dù hiện tại trên địa cầu mà nói thì khá là hòa bình nhưng địa cầu không thể không có người chủ đạo.
Cô là vợ của Giang Cung Tuấn mà Giang Cung Tuấn lại là hoàng đế Long Quốc, cũng là vương của Đoan Hùng, bây giờ cô nên trở về địa cầu để quản lý tốt những quốc gia này”
“Theo tôi biết thì hiện tại những chuyện này đều là Hứa Linh đang quản lý, thực lực của Hứa Linh không phải là rất mạnh.
Nếu gặp phải cường giả quấy rối thì cô ấy vốn dĩ không có bất kỳ biện pháp nào.”
“Nhưng mà.” Mặt Đường Sở Vi mang theo sự do dự, nói: “Tôi vẫn muốn đi Ma giới, tôi lo lắng cho Giang Cung Tuấn.”
Người thủ hộ từ bỏ, nói: “Cô không cần lo lắng cho Giang Cung Tuấn, mạng cậu ấy rất lớn, mặc cho cả đời này gặp rất nhiều trắc trở, cậu ấy cũng không chết dễ dàng như vậy đâu.
“Được rồi.
Đường Sở Vì khẽ gật đầu
Nếu như vậy thì cô không đi nữa mà yên tâm ở lại địa cầu để chờ Giang Cung Tuấn trở về.
Giang Cung Tuấn không biết, Sở Vi đã vượt qua thiên kiếp, bước vào tiên cảnh.
Mà lúc này, Giang Cung Tuấn đang trong Lạc Tháp ở Lạc Thành của Ma giới.
Giờ phút này, anh đã leo lên tầng thứ năm của tháp.
Sau khi tới tầng thứ năm thì áp lực của anh đã rất lớn.
Nhưng mà, sinh linh tập trung ở tầng thứ năm cũng không ít, khoảng chừng ngàn người, những người này đều tạm thời nghỉ ngơi ở tầng thứ năm.
Ý định nghỉ ngơi dưỡng sức rồi tiếp tục lên tháp, leo lên đến tầng thứ chín.
“Tôi không được nữa”
Giang Cung Tuấn ngồi nghỉ ngơi ở tầng thứ năm, từ bỏ nói với Đạo Tình: “Tôi không chịu nổi áp lực, tôi phải rời đi.” “Đừng chứ.
Đạo Tình kịp thời nói: “Anh Giang, anh còn chưa thi triển Nghịch Thiên đạp cũng chưa sử dụng sức mạnh của long cốt.
Anh mà thi triển Nghịch Thiên đạp và sử dụng sức mạnh của long cốt thì ít nhất anh cũng có thể lên tới tầng thứ bảy” “Không cần thiết đâu.
Giang Cung Tuấn không định đi lên.
Không cần thiết vì nhìn thấy một người phụ nữ mà phải hao tâm tổn sức.
Không đáng giá.
Cho dù Lạc Băng là người đẹp nghiêng nước nghiêng thành đi nữa thì cũng không cần thiết phải phí sức như vậy.
Giang Cung Tuấn không muốn nữa thì Đạo Tình cũng không có cách nào.
Giờ phút này ở tầng thứ chín.
Lạc Băng ngồi bên chỗ gần cửa sổ, một cô hầu gái xinh đẹp đang báo cáo.
“Cô chủ, cụ Đạo đưa người đến đã tới tầng thứ năm, nhưng hình như anh ta không muốn đi lên.
“Ha?”
Lạc Băng khẽ nhíu mày, hỏi: “Bây giờ người leo lên tầng thứ mấy là cao nhất?”
“Đã có mấy chục người leo lên tầng thứ tám, bây giờ đang đến tầng thứ chín
Lạc Băng hơi suy nghĩ, nói: “Đuổi họ đi, đưa cụ Đạo và người đàn ông anh ta mời lên cho tôi, những sinh linh khác cũng khiến bọn họ rời đi đi.
“Vâng”
Sau khi nhận được mệnh lệnh, cô hầu gái nhanh chóng đi làm.
Giang Cung Tuấn nghỉ ngơi ở tầng thứ năm, lúc anh định rời đi thì có một cô hầu gái xinh đẹp đi tới trước người Đạo Tình, hơi kh người, cúi đầu xuống, mặt đầy tôn kính gọi: “Cụ Đạo”
Đạo Tình hơi dừng lại.
Giang Cung Tuấn ngồi trên ghế ở bên cạnh thấy cảnh này cũng khẽ nhíu mày, năng lượng của Đạo Tình này quá lớn, ngay cả người của Lạc Tộc thấy cũng mặt đầy tôn kính.
Cô hầu gái xinh đẹp nói: “Cô chủ nhà tôi dặn dò, bảo tôi mời cụ Đạo và vị công tử đi tầng thứ chín.
Bốn phía hội tụ không ít sinh linh, nghe vậy những sinh linh đã bỏ cuộc nói.
“Tại sao chứ?” “Đúng vậy đó, dựa vào cái gì chứ?”
Đạo Tình xoay người nhìn những sinh linh không vui này.
“Thế nào, có ý kiến?”
Những sinh linh này nhìn Đạo Tình thì đột nhiên không còn nóng nảy nữa.
Một sinh linh nhỏ giọng thì thầm: “Kiêu ngạo cái gì chứ, không phải là có thầy lợi hại đấy à, có cái gì mà ra oai
Đạo Tình không để ý những người xung quanh mà đi tới chỗ Giang Cung Tuấn cười nói: “Thấy chưa, người đẹp
Lạc Băng đã chú ý tới anh, chúng ta có thể trực tiếp đi lên tầng thứ chín gặp Lạc Băng đó.”
Giang Cung Tuấn cau mày.
Nhưng bây giờ