“ Cha, bây giờ con đang dùng phương thuốc trung y? Chờ một thời gian xem hiệu quả, nếu không hiệu quả thì đi xem vậy.” Dương Thiên cũng biết lòng tốt của cha, cười nói.
“ Được!”, Dương Gia Quốc gật đầu, “ bây giờ có nhà rồi, chủ yếu là nghĩ cách chữa bệnh béo phì cho con, vậy là ta và mẹ con đời này có chết cũng nhắm mắt được rồi!”
“ Lão Dương chết tiệt, ông đang nói cái gì vậy! Cái gì chết với không chết, tôi còn phải đợi con trai tốt nghiệp đại học tìm cô vợ tốt, sinh cháu trai cho tôi!” Thẩm Tân Lan bên cạnh đang nghe hai người nói chuyện bất mãn nhìn chồng nói.
“Ừ ừ! Bế cháu!”, Dương Gia Quốc hehe cười vang.
“ Đổ mồ hôi!” Dương Thiên lau không khỏi lau mồ hôi lạnh, nhanh chóng nói: “ Cha mẹ, hai người cứ làm việc đi, con đi chạy bộ một lát!”, liền vội vàng chạy đi.
“ Đứa trẻ này…”, mẹ hắn Thẩm Tân Lan không nhịn được cười mắng.
Liên tục hai ngày, buổi sáng Dương Thiên dùng thảo dược lau người, sau đó chạy bộ điên cuồng tập thể dục.
Sau hai ngày, Dương Thiên cảm thấy thân thể càng ngày càng tốt, chạy bộ một hồi mới bắt đầu cảm thấy khó thở.
Tốt hơn rất nhiều so với trước đây khi hắn luôn thở d ốc sau khi đi bộ được vài bước.
Tuy nhiên, bây giờ Dương Thiên đang phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan, lại hết tiền.
Không còn cách nào, Dương Thiên lại phải ra bãi biển, chuẩn bị bắt vài con tôm hùm và cua để bán.
Đối với người khác thì khó, nhưng đối với Dương Thiên, người có hạt châu thần bí, việc này đơn giản như nhặt hoa cỏ ven đường.
“Anh, anh lại đi chạy bộ à?”, Dương San đang chơi với bạn nhìn thấy anh trai vội vàng chạy đến hỏi
Bây giờ cô bé không lo lắng rằng người khác sẽ cười nhạo cô bé.
Hôm qua có một con chó đen to lớn đến tiểu khu, nó rất hung dữ, nó sủa cô bé và các bạn khiến chúng sợ hãi, cuối cùng thì Dương Thiên xuất hiện, vài viên đá đã dọa con cho đen chạy mất.
Các bạn rất ghen tị vì cô bé có một người anh rất lợi hại.
Không, hôm nay anh đi tắm biển ở huyện A.
”Dương Thiên nhìn em gái, ân cần sờ đầu cô bé rồi cười nói.
“Bãi biển?” Dương San hai mắt sáng lên, nước miếng chảy ra, cô bé nhớ tới món tôm hùm lớn ngon lành mấy ngày trước.
“ Em cũng muốn đi!”, Dương San làm nũng nói
“Được.” Dương Thiên suy nghĩ một chút rồi nói.
trên bãi biển cũng có rất nhiều trẻ con, chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì.
Những người bạn của Dương San thấy Dương San sắp được đi biển, cũng ồn ào muốn đi cùng Dương San.
Bọn chúng nghe Dương San nói rằng anh trai cô sẽ bắt được một con tôm hùm rất lớn.
Vì vậy, Dương Thiên dẫn theo một đám trẻ con, rần rần rộ rộ đi tới bãi biển huyện A
Khi Dương Thiên đến bãi biển, anh thấy rất nhiều người đang tụ tập trên đó.
Thu mua! Mua hải sản với giá cao! Có bao nhiêu mua bấy nhiêu!" Vài người trông giống như ông chủ thực sự đứng lên ra hiệu, hét lớn.
Có rất nhiều thanh niên dưới nước biển ngụp lặn liên tục, một lúc sau mới ngẩng đầu lên thở.
Phải một lúc sau, Dương Thiên mới biết chuyện gì đang xảy ra.
Hóa ra là mấy hôm trước hắn bắt được nhiều tôm