Vất vả lắm mới đút được cho cô một viên, Dương Thiên cảm nhận được hô hấp của Long Thiên Y thì thở phào một hơi.
Vừa rồi nếu như không phải Long Thiên Y giúp hắn đỡ một đòn công kích của mãng xà thì người nằm trên đất lúc này đã là hắn rồi.
Trong lòng Dương Thiên vô cùng cảm động.“Sao cô lại ngốc như vậy chứ?” Dương Thiên nhìn gương mặt tái nhợt của Long Thiên Y, nhẹ nhàng hỏi.Thoáng nhìn con mãng xà cách đó không xa, Dương Thiên cõng Long Thiên Y trên lưng, nhanh chóng đi về phía cửa ra của bí cảnh Sahara.Dương Thiên không để ý đến con mãng xà khổng lồ đang hôn mê kia khẽ giật giật thân thể.Đi được nửa đường, Long Thiên Y tỉnh lại, nhìn thấy Dương Thiên đang cõng mình chạy đi.“Cô tỉnh rồi à?” Dương Thiên cảm nhận được động tĩnh trên lưng mình thì cười nói.“Ừ!” Long Thiên Y nhẹ nhàng ừ một tiếng, sau đó không nói thêm gì nữa.“Cô gái ngốc nghếch! Sao cô lại ngốc như thế chứ? Suýt nữa cô đã chết rồi đấy có biết không hả? Tôi cũng suýt chút nữa bị cô dọa cho chết khiếp rồi!” Dương Thiên tức giận mắng.“Hừ! Tôi cứu anh một mạng! Anh không cảm ơn tôi thì thôi, lại còn mắng tôi! Đúng là làm phúc phải tội!” Long Thiên Y bất mãn nói.“Được rồi được rồi được rồi! Cảm ơn Thiên Y nữ hiệp đã cứu mạng!” Dương Thiên vội vàng nói.Trên vùng đất rộng lớn, chỉ có hai bóng người chậm rãi bước đi.Chẳng biết từ bao giờ gió thổi mạnh từng cơn, còn mang theo mấy giọt nước mua.
Long Thiên Y tựa đầu lên vai Dương Thiên.“Dương Thiên, anh nói xem, nếu như chúng ta cứ đi như thế này, không có các thế lực tranh đấu, chỉ lặng lẽ như thế, thì không biết sẽ là cảnh tượng như thế nào nhỉ?” Long Thiên Y nhẹ giọng nói, ánh mắt lộ ra vẻ khát khao.Dương Thiên cười nhẹ, không trả lời cô.
Hắn siết chặt lưng cô, từng bước tiến về phía trước....Thời gian trôi qua, cuối cùng Dương Thiên cũng cõng Long Thiên Y tới cửa ra của bí cảnh.
Lúc này đã có không ít người đứng chờ ở đó, ngoại trừ anh em Hạ Cường Hạ Kỳ thì còn cả người của hợp chủng quốc, liên minh châu Âu, liên minh châu Phi.
Tất cả đều đang chờ cánh cửa bí cảnh mở ra lần nữa.Chẳng qua là nhìn đám người của Hợp chủng quốc vô cùng chật vật, thương vong không ít.Dương Thiên cõng Long Thiên Y, chuẩn bị đi đến chỗ bọn họ thì đột nhiên nhóm người trước mắt lộ ra vẻ mặt kinh hãi.Dương Thiên quay đầu lại, một con mãng xà khổng lồ ở ngay sau lưng hắn.
Một con mãng xà dài năm mươi mét cao hai mươi mét, ánh mắt lạnh lùng, đầu lưỡi không ngừng thò ra thụt vào.Đúng lúc này, cánh cửa bí cảnh cũng mở ra.Mọi cường cuống quýt chạy về phía lối ra, không ngờ con mãng xà này lại có tốc độ nhanh hơn, lập tức chắn trước cửa!Đám người Hợp chủng quốc chạy đầu tiên, lập tức không tránh kịp, bị cái đuôi khổng lồ của mãng xà quét tới.
Ngoại trừ người đàn ông tóc vàng tránh thoát thì những người khác đều bị đập đến xương cốt vỡ vụn, xụi lơ dưới đất!“Xì xì!” Mãng xà rít lên, ánh mắt tàn nhẫn nhìn chằm chằm những