Trong thời gian không đến một cái chớp mắt, lĩnh vực của Tử Phong bao trùm lấy lĩnh vực của nữ nhân thần bí, thậm chí còn vươn ra bên ngoài đến cả vạn cây số, mọi thứ trong tầm ảnh hưởng của “Thế Giới” liền bất động tại chỗ, khái niệm thời gian, không còn tồn tại trong không gian này nữa.
Tử Phong nhịn đau xoay người mấy vòng, nới lỏng sợi dây xích đang quấn quanh người, sau đó lùi người về phía sau, bất chấp mũi nhọn của sợi xích vốn đâm xuyên qua cơ thể mình đang bị rút ngược ra, kéo theo một đám lộn xộn từ trong bụng hắn ra ngoài. Thời gian còn lại của hắn chỉ còn 0.4 giây đồng hồ, chừng này thời gian thì đến hắt xì một cái còn không kịp, vậy nên hắn buộc phải nhanh chân nhanh tay lên.
Phá Lôi Thương xuất hiện trên tay Tử Phong, hắn liếc nhìn thanh trường thương yêu thích của mình mà vô thức nắm chặt tay lại, sau đó toàn bộ linh lực trong người hắn tề tựu lên đầu mũi thương. Linh lực cuồn cuộn giống như thủy triều trong cơ thể hắn điên cuồng mà tập hợp lên mũi thương, sau đó liên tục bị áp súc lại, từng lớp từng lớp linh lực đè lên nhau, dưới sự điều khiển của Tử Phong liền bị đè nén lại, tất cả hội tụ lại trên đầu mũi thương vốn không có được to cho lắm kia.
Hiện tại là trạng thái toàn thịnh của Tử Phong, tuy rằng trước đấy hắn đã chiến đấu một hồi lại còn bị thương, rồi còn sử dụng lĩnh vực của mình, tiêu hao không hề nhỏ, nhưng với phần linh lực còn lại của hắn cũng đã vượt xa cái gọi là lúc bình thường, hơn nữa, hắn đã quyết liều mạng, giờ này còn giữ lại bài tẩy làm cái gì nữa, hai Kết Tinh trong cơ thể hắn cũng bị phá vỡ, linh lực như nước tràn bờ đê mà cuồng bạo chảy vào trong kinh mạch của hắn, nhưng rất nhanh liền bị đẩy tới đầu mùi thương.
Tử Phong thừa biết rằng kể cả bản thân là Địa giai trung phẩm Bảo khí, nhưng với lượng linh lực tương đương với cả chục tên Bán Thánh dồn toàn lực, hơn nữa linh lực lại còn được áp súc đến trên dưới 30 lần như thế này, áp lực này thừa sức vặn gẫy Phá Lôi Thương, bằng chứng là nãy giờ thân cây thương cũng đã bắt đầu xuất hiện vài nết nứt nẻ.
Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh, thời gian tĩnh chỉ đã trôi qua, nữ tử thần bí mới vừa rồi còn thấy Tử Phong ở ngay trước mặt mình, lúc này đã tay cầm thương đứng ở phía xa, nguyên cả cây thương chằng chịt những vết nứt đồng thời đang rung lên một cách mãnh liệt, nàng còn chưa kịp ngạc nhiên thì…
Tử Phong dùng tổng cộng 1 giây đồng hồ để điên cuồng thôi động linh lực cùng áp súc bọn chúng, hắn gần như đánh cược toàn bộ vào đòn này, dù sao thì bài tẩy của hắn cũng không có quá nhiều, cố gắng đến đây thôi là được rồi.
Ánh mắt hắn khẽ liếc nhìn Phá Lôi Thương sắp sửa vỡ nát trước áp lực khổng lồ, trong mắt hắn khẽ xẹt qua một tia tiếc nuối, nhưng mà rất nhanh liền biến mất, Tử Phong dùng một tay giơ Phá Lôi Thương lên không trung, sau đó đầu mũi thương vạch trên không trung thành một đường vòng cung hoàn hảo, chém về phía nữ tử thần bí.
Toàn bộ âm thanh trên thế giới này đột nhiên biến mất, thời gian giống như một thước phim quay chậm không có âm thanh cùng màu sắc, không gian hắc ám của nữ tử thần bí bỗng nhiên tỏa ra một thứ ánh sáng màu xanh lam nhàn nhạt nhưng lại chói lòa khiến người khác không mở mắt ra được. Ánh sáng xuất hiện nhanh chóng biến thành một đường kiếm quang khổng lồ dài xấp xỉ cả ngàn mét, tạo thành một hình bán nguyệt khủng bố sừng sững trên không trung, kiếm quang vừa xuất, màu lam nhanh chóng biến mất, sau đó hóa thành một màu đen tuyền, thẳng tắp một đường chém về phía nữ nhân thần bí.
Kiếm quang màu đen tuy giống với lĩnh vực hắc ám, nhưng đi đến ddaaau liền biết đến đó, cứ như vậy mầ rạch phá không gian, trực tiếp chém lên người nữ nhân kia. Cảm nhận sức hủy diệt khủng bố của đường kiếm quang, toàn thân lông tóc của nữ tử kia dựng đứng hết cả lên, nàng thét lên một tiếng, lĩnh vực xung quanh người nàng lúc này liền xáo trộn, sau đó giống như một lớp áo giáp mà bao bọc lấy cơ thể nàng, ngạng kháng với đường kiếm quang kia.
Vạn vật lặng đi một chút, nhưng chỉ một tích tắc sau, một tiếng nổ hủy thiên diệt địa vang lên, trực tiếp chấn vỡ màng nhĩ của Tử Phong ở gần đó, đường kiếm quang va chạm với cái kén được tạo nên từ lĩnh vực của nữ tử kia lập tức tạo ra một vụ nổ rung chuyển đất trời, một cột khói lửa cực lớn từ bên dưới phụt thẳng lên trời cao hàng chục vạn trượng, vụ nổ khủng bố đến mức xé rách cả lĩnh vực của nữ nhân kia, lửa cháy phóng lên trời soi sáng cả bầu trời ban đêm không chút ánh trăng.
Mặt đất ngay bên dưới nổ tung, sóng xung kích từ tâm chấn vụ nổ lan rộng ra xung quanh, đi đến đâu liền cuốn lấy đại địa lên không trung đến đó, tạo thành một cơn sóng thần toàn đất đá cùng cây cối ào ào cuốn về tứ phía, nuốt chửng mọi thứ trên đường đi, đến cả cái thôn làng ban nãy cách đây không quá xa cũng chịu chung số phận chìm nghỉm trong dòng lũ quét tràn ngập đất cát.
Sóng xung kích liên tiếp mấy đợt liền lan ra xung quanh khiến cho đến cả không gian cũng phải run rẩy, khắp nơi trong bán kính mấy chục vạn cây số cũng có thể cảm nhận được dư chấn khiến cho đại địa lắc lư.
Tử Phong lúc này từ trong đống đất đá mà phóng lên trời, cả người hắn dính đầy đất cát, khải giáp trên người cũng tràn ngập những vết rách cùng vết cắt sâu vào tận tới da thịt đến phụt cả máu, nhưng lúc này hắn không có quan tâm lắm, hai mắt hắn đang nhìn chằm chằm về phía trung tâm vụ nổ. Hắn cũng vô cùng bất ngờ trước quy mô của chiêu
Phá Thiên Trảm vừa rồi, chẳng qua khi liếc nhìn về phía thanh trạng thái của mình, hắn ngay lập tức biết được lí do tại sao chiêu đó lại mạnh lên một cách bất chợt như vậy.
Danh hiệu “Kẻ Săn Người”: Đạt được khi giết đủ hai ngàn vạn người, tăng toàn bộ chỉ số cơ bản thêm 10%, khi giao chiến với đối tượng là con người (hoặc bất kì sinh vật có hình dạng con người) có thể xuất hiện tỉ lệ bạo kích, nhân đôi thiệt hại do đòn đánh gây ra.
Chỉ thấy ở trung tâm vụ nổ, mặt đất bị nổ tung cày sâu xuống dưới đến mấy trăm mét, tạo thành một cái hố trũng bán kính lên đến mấy ngàn mét, phía đằng sau nơi kiếm qung chém đến thì hoàn toàn là một mảnh hủy diệt hỗn độn, trực tiếp thổi bay đến quá nửa đại địa trong tầm mắt, đâu đâu cũng chỉ nhìn thấy khói và lửa.
Thần thức của Tử Phong trải rộng ra xung quanh hòng tìm kiếm khí tức của nữ nhân kia, nhưng mà còn chưa kịp tìm kiếm, cái lĩnh vực “Hắc Ám Tù Lung” kia vốn bị kiếm quang xé rách liền xuất hiện trở lại, lần này mang đến cho Tử Phong một cảm giác còn rét lạnh hơn trước, hắn biết rằng hỏng bét rồi.
Quả nhiên ngay sau đó, nữ nhân kia xuất hiện từ trong bóng đen của lĩnh vực, cả người nàng lúc này đã bị chặt đứt một chân một tay, khăn che mặt cùng với quần áo trên người cũng đã bị xé rách lung tung, chỉ có điều tay chân của nàng lúc này đang được lĩnh vực bao phủ, rất nhanh liền hồi phục thành một cái chân một cái tay lành lặn. Tử Phong nhìn thấy một màn này không khỏi cảm thán, nói rằng Tôn cấp không bao giờ có thể giết được Thánh cấp quả nhiên không có sai, ở trong lĩnh vực thì Thánh cấp võ giả chính là thần minh, không ngờ trực diện ăn một đòn
Phá Thiên Trảm bạo kích của hắn
mà chỉ mất đi một chân một tay, hơn nữa tốc độ khôi phục đến cả hắn cũng phải cam bái hạ phong.
Nữ nhân kia vừa xuất hiện liền giận dữ rít lên: “Tên chó chết, không ngờ ngươi lại ẩn tàng sâu đến thế, nhưng đừng quên ngươi chỉ là Tôn cấp, dưới Thánh cấp tất cả đều chỉ là con kiến!!” nói đoạn vung tay lên một cái, sợi xích từ trong tay nàng vươn dài ra, lấy tốc độ không thể tin được mà phóng tới chỗ Tử Phong.
Tử Phong cũng không còn thời gian để né tránh nữa, hắn chỉ có thể dùng lấy ba cánh tay còn lại của mình để mà đón đỡ mà thôi.
“Keng! Keng! Keng!”
Ba tiếng kim loại va chạm lần lượt vang lên khi Tử Phong dùng ba cánh tay nắm lấy sợi xích đang phóng tới, nhưng mà ở đầu bên kia, nữ tử thần bí hất tay một cái, sợi dây xích liền tạo ra một luồng sóng gợn, cho đến khi tiếp cận tới Tử Phong thì một chút sóng gợn đó liền biến thành công kích khủng bố, trực tiếp biến dây xích thành cương đao chém tới. Dù Tử Phong phản ứng rất nhanh, nhưng vẫn chậm một bước, ba cánh tay còn lại của hắn liền bị dây xích chặt đứt lìa không chút khó khăn, khiến máu tươi của hắn phún xuất ra khắp nơi.
“Hỏng rồi, cứ tiếp tục liều mạng như thế này không ổn.”
Tử Phong trong bụng nghĩ thầm, không hề tiếp tục có ý định dây dưa nữa, tâm thần máy động, muốn đổi vị trí với Lôi phân thân ở bên cạnh Hồ Phi Nguyệt để chạy trốn, dù sao thì nhiệm vụ này chắc chắn là thất bại rồi, chạy là thượng sách. Chỉ là rõ ràng liên kết giữa hắn và phân thân vẫn còn, nhưng hắn lại không tài nào có thể hoán đổi vị trí được, cũng không phải là kĩ năng này có độ trễ khi sử dụng, mà là bất kể hắn cố gắng đến thế nào cũng không đổi chỗ được.
“Ngu xuẩn, ở trong lĩnh vực của cường giả Thánh cấp mà nghĩ đến sử dụng năng lực liên quan tới không gian ư? Trừ khi là ngươi cũng sở hữu lĩnh vực cùng cấp, bằng không thì đừng có nghĩ rằng có thể dễ dàng phá tan không gian phong tỏa của lĩnh vực Thánh cấp như vậy.” bỗng nhiên giọng nói đầy chế nhạo của Bạch Tử Phong vang lên trong đầu hắn.
Tử Phong nghe vậy liền sửng sốt một hồi, sau đó thì không khỏi cười khổ, xem ra bây giờ muốn trốn cũng không được, tuy rằng biết mình sẽ không chết, nhưng hắn thật sự không muốn phải hồi sinh ở phân thân a.
“Thế nào, làm ra quyết định rồi chứ, chỉ cần ngươi vào đây làm bạn với Hắc Tử Phong và Tiểu Linh, ta đảm bảo mình sẽ chăm sóc tốt cho người nhà của ngươi, thậm chí đến cả con nhãi ranh Thánh giả trước mắt kia cũng không phải là vấn đề.” Bạch Tử Phong tiếp tục nói.
“Im miệng!!” Tử Phong gầm lên một tiếng trong đầu, hắn biết rất rõ Bạch Tử Phong căn bản cũng chỉ muốn nhắm đến quyền làm chủ chính thức cơ thể hắn, không trực tiếp đoạt xá thì chỉ có thể nói rằng hắn chưa đủ lực lượng để làm điều đó, chứng tỏ là hắn vẫn chưa có tiêu hóa hoàn toàn linh hồn lực của Fatima, gián tiếp khiến Tử Phong nhận ra mình vẫn còn thời gian.
Nữ nhân kia thấy Tử Phong thoáng cái liền đứng yên, nàng căn bản cũng không còn tâm tình đùa giỡn nào nữa, hừ lạnh một cái, bàn tay giơ lên, lĩnh vực xung quanh liền loạn động, sau đó hình thành một hắc sắc cự thủ to như một ngọn đồi nhỏ trên không trung, sau một cú chỉ tay của nàng, hắc sắc cự thủ cứ như thế lao thẳng xuống chỗ Tử Phong.
Tử Phong một phút phân tâm liền phải trả giá, hắc sắc cự thủ từ trên trời giáng xuống không chút lưu tình nện lên người Tử Phong, trực tiếp đập bẹp hắn xuống dưới mặt đất. Nữ nhân kia cũng không có dừng lại, lại thêm một hắc sắc cự thủ nữa xuất hiện trên trời, sau đó giống như là hai nắm tay của người khổng lồ, liền tục không ngừng nghỉ đập xuống người Tử Phong lúc này đang kẹt cứng trên mặt đất, vừa nện nàng vừa gắt lên:
“Này thì dám phản kháng, đồ chơi mà dám phản lại ý chỉ của chủ nhân là sao, ai cho ngươi được phép phản lại, hơn nữa ai cho ngươi đả thương ta, lại còn làm rách bộ y phục ưa thích của ta nữa, có biết là bộ y phục này được dệt bởi…..”
Tử Phong ở dưới đất căn bản mặc kệ nữ nhân kia lải nhải, tuy liên tục bị hai nắm đấm khổng lồ đập xuống khiến lớp giáp cùng cơ thể liên tục phát ra tiếng kẽo kẹt tưởng chừng như sắp vỡ nát, nhưng đầu óc hắn lúc này vẫn còn vô cùng tỉnh táo. Hắn lúc này đang nhớ lại lí do tại sao hệ thống lại đưa ra nhiệm vụ bất khả thi này. Tử trước tới nay, nhiệm vụ cưỡng chế của hệ thống đưa ra tất cả đều khiến hắn gặp phải tai họa ngập đầu, rắc rối đến không ngừng, nhưng có một điều mà hắn nhận ra, đó là hệ thống không đưa ra nhiệm vụ bất khả thi.
Mỗi một nhiệm vụ của hệ thống đưa ra, dù nghe thì có vẻ khó khăn, nhưng thực tế thì luôn có cách để làm được, ví dụ như lúc trước khi yêu cầu hắn phải giết chết con trai của thành chủ Thiên Ưng thành trong thời gian cố định, nếu là người khác thì chuyện này khó như lên trời, nhưng hắn với năng lực ẩn thân chẳng phải đã hoàn thành một cách dễ dàng ư, vậy nên mỗi một nhiệm vụ cưỡng chế đều có thể hoàn thành, chỉ là ngươi phải tìm ra cách chính xác để hoàn thành nó mà thôi.
Nghĩ đến đây, Tử Phong chợt cảm thấy trong đầu linh quang chợt lóe, nhiệm vụ lần này có nói rõ rằng, bất kể thủ đoạn, chỉ cần đánh bại nữ tử kia là được.
“Bất kể thủ đoạn ư??? Khậc khậc, có cách rồi, cũng phải để xem năng lực này mạnh yếu ra sao!!”
Tử Phong lợi dụng một khoảnh khắc ngắn ngủi mà hai cự thủ kia chưa có luân phiên nện xuống, hắn bật người dậy, chân dùng sức đạp thủng một lỗ hổng trên mặt đất sau đó tuột người xuống, lợi dụng thời gian quý giá vận chuyển chút linh lực còn sót lại tạo ra một cánh tay, sau đó dồn lực lượng vào cánh tay, trực tiếp đấm vào nền đất trước mắt. Lực đạo mạnh mẽ khiến nền đất trước mắt nổ tung tạo thành một cái rãnh sâu kéo dài trên mặt đất, Tử Phong chân đạp mạnh một cái, cả người từ trong cái rãnh đó lao vút đi sau đó phóng lên không trung, tạm thời tránh thoát tầm công kích của hắc sắc cự thủ.
Giơ một cánh tay chỉ về phía nữ nhân kia lúc này cũng vừa mới phát hiện hắn chạy thoát, Tử Phong cười lạnh:
“Tước Đoạt!!!”