“Hộc hộc hộc…”
Tử Phong quỳ một chân xuống đất thở dốc không ngừng, toàn bộ quá trình cơ thể bị đám ác quỷ đó nghiền nát thành từng mảnh vụn nhỏ hằn sâu vào trong tâm trí hắn.
Nhìn bàn tay đang run rẩy của mình, Tử Phong cắn răng thầm nói
“Thì ra đó chính là cái mà lão già đó nói, ở trong Vạn Quỷ Quật không tồn tại cái chết!”
Trong khoảnh khắc hắn bị đám ác quỷ đó nhấn chìm, Tử Phong thực sự đã chết, nhưng ngay sau đó hắn đã được tái sinh trở lại ở một nơi khác, toàn bộ quá trình bị giết chết lại một lần nữa tái hiện trở lại trong quá trình hồi sinh của hắn, cảm giác đau đớn khi từng miếng thịt trên cơ thể bị xé ra, cơn buốt giá khi xương trong người bị bẻ gãy nghiền nát thành từng mảnh vụn nhỏ nhân lên hàng chục lần, cảm giác còn tồi tệ hơn cả lúc hắn bị giết chết.
Quá trình hồi sinh chỉ diễn ra trong khoảng vài giây, những nỗi đau kinh khủng đó giống như bị nén lại rồi diễn ra hoàn toàn chỉ trong vài giây đó, thực sự đau đớn đến mức người có thần kinh vững chãi như Tử Phong cũng cảm thấy ăn không tiêu, không chỉ là dày vò về thể xác mà còn là áp lực lên tinh thần của hắn.
Còn chưa kịp khôi phục lại tinh thần, Tử Phong đã nhìn thấy đám ác quỷ đông như kiến cỏ đó đã phát hiện ra nơi hắn hồi sinh, đang ầm ầm lao tới giống như một quân đoàn tới từ địa ngục.
“Thiên Ma Hoá Thân…..ahhhh!!”
Tử Phong cố gắng biến thân, chỉ để ngay sau đó cơ thể hắn lại bị nhấn chìm bởi nhiệt lực vô cùng vô tận, cả người hắn cảm thấy bỏng rát giống như bị nhúng vào trong dung nham nóng chảy, sự thiêu đốt đó ngấm vào tận xương tuỷ khiến hắn rít lên đau đớn.
Trước khi hắn kịp hồi thần trở lại, đám ác quỷ đó lại một lần nữa nhấn chìm hắn, không chút thương tiếc xé xác hắn thành hàng ngàn mảnh vụn.
Tử Phong tiếp tục hồi sinh, nhưng rất nhanh lại bị áp đảo rồi bị giết chết, sau đó lại hồi sinh, rồi lại tiếp tục bị giết chết, quá trình này lặp đi lặp lại đến hàng chục lần, bất kể hắn cố gắng phản kháng ra sao thì cũng chỉ chưa đến một phút kể từ lúc hắn hồi sinh, hắn đã lại bỏ mạng thêm một lần nữa.
Vẫn là cơn đau xé da xé thịt như trước, nhưng với mỗi lần hồi sinh, cơn đau này lại càng tăng lên kinh khủng, ban đầu chỉ là đau đớn gấp đôi, sau đó là gấp bốn lần, rồi sáu lần, rồi tám lần, hắn cũng không biết là hiện tại cơn đau đớn mà hắn phải trải qua mỗi khi hồi sinh đã tăng lên bao nhiêu lần, chỉ biết rằng tinh thần của hắn lúc này đang đứng trên bờ vực sụp đổ, hắn cũng chẳng còn biết được mình đã chết đi sống lại biết bao nhiêu lần rồi, bởi vì đám ác quỷ này về cơ bản không hề cho hắn có cơ hội thở dốc.
Vạn Quỷ Quật có diện tích không nhỏ, nhưng mặc dù mỗi lần hồi sinh, Tử Phong đều xuất hiện ở một địa điểm ngẫu nhiên, những ác ma kia giống như biết trước nơi hắn sẽ tái sinh trở lại, đều không mất bao nhiêu thời gian để đuổi đến sau đó tiếp tục giết chết hắn.
Những ác quỷ này không chỉ đông, con yếu nhất có thực lực chỉ kém Tử Phong một chút, những con mạnh hơn thì có thể miểu sát hắn, khiến hắn gần như là bất lực trong việc phản kháng, đừng nói là đánh lại, đến cả chạy trốn cũng không có một cơ hội nào.
Lần tái sinh thứ 189, đầu óc Tử Phong đã trở nên mụ mị, hắn tấn công và phòng thủ chỉ hoàn toàn dựa trên bản năng, cứ lúc nào thần trí của hắn chuẩn bị sụp đổ thì một luồng linh quang kỳ dị loé lên, giữ vững tinh thần cho hắn, luôn luôn tồn tại một tia linh trí bất diệt.
Lần tái sinh thứ 324, Tử Phong gần như không còn cảm thấy đau đớn mỗi khi bản thân dính đòn, thần trí của hắn đã chết lặng tới mức không thể suy nghĩ được cái gì nữa.
Lần tái sinh thứ 892, Tử Phong dần dần quen với trạng thái tinh thần bị dày vò bởi sự đau đớn khủng khiếp mỗi lần hồi sinh, thần trí của hắn dần dần khôi phục lại.
Lần tái sinh thứ 1455, Tử Phong lúc này đã có thể tạm thời suy nghĩ, tuy tinh thần vẫn còn bị sang chấn bởi cơn đau khi tái sinh, nhưng ít nhất hắn đã có thể kiểm soát hành động của bản thân phần nào, khả năng chiến đấu của hắn tăng lên thấy rõ.
Lần tái sinh thứ 2190, Tử Phong giống như một con quái vật không biết đến đau đớn, không màng đến sống chết, không tồn tại một cảm xúc nào cả, chỉ biết đến giết chóc không ngừng.
Cơ thể và thần trí của hắn giống như đã trở thành hai thứ tách rời ra, tay chân của hắn di chuyển như một phản xạ tự nhiên mà không cần hắn phải ra lệnh, trong khi đó thì tinh thần của hắn đang tính toán suy nghĩ hàng loạt đối sách khác nhau, thậm chí nhiều khi hắn vừa chiến đấu, vừa suy nghĩ một cách vẩn vơ.
Theo mỗi lần hồi sinh, Tử Phong càng ngày càng có thể sống sót lâu hơn, ban đầu chỉ là vài ba phút, sau đó là vài chục phút, rồi không biết ở lần hồi sinh thứ mấy ngàn, hắn đã có thể trụ lại được gần ba ngày dưới sự công kích liên miên bất tận của quân đoàn ác ma.
Tử Phong lúc này đã trải qua hơn 6000 lần hồi sinh, ngạc nhiên một điều đó là tinh thần của hắn lúc này cực kỳ tỉnh táo, minh mẫn đến mức chưa từng có, hắn có thể tinh tường cảm nhận mọi thứ của cơ thể mình, lực đạo khi tung chiêu, cám giác của nắm tay khi chạm vào người kẻ thù, cơn đau của da thịt bị cắt đứt, mọi thứ hắn đều có thể cảm nhận một cách rõ ràng, nhưng lại có một cảm giác giống như là mình đang quan sát chính bản thân từ một góc nhìn khác, biết rằng đấy là đau đớn nhưng lại không thực sự đau đớn đến như vậy.
Hắn không biết mình đã ở trong Vạn Quỷ Quật bao lâu, nhưng mà hiện tại hắn đã rút ra được một vài kết luận đối với nơi này.
Thứ nhất đó là hắn thực sự có thể kiếm được điểm kinh nghiệm khi giết chết những ác quỷ này, nhưng mà số điểm kinh nghiệm của mỗi đầu ác quỷ cung cấp khi chết thực sự rất ít, ít đến mức nếu hắn muốn lên một level thì hắn phải tàn sát đến hàng ngàn vạn ác quỷ, đó mới chỉ là khi so sánh với level hiện tại của hắn là level 52, còn chưa kể đến việc mỗi khi thăng cấp, số kinh nghiệm cần thiết tăng lên gấp bội.
Nhưng mà cũng may mắn một việc đó là dường như đám ác quỷ trong này có thực lực bị giới hạn ở cấp độ Thánh Quân đỉnh phong, có nghĩa là không sớm thì muộn hắn sẽ trở nên mạnh mẽ đến mức việc tàn sát một lượng lớn ác quỷ để lấy kinh nghiệm không còn là việc tốn công tốn sức nữa.
Vả lại số lượng ác quỷ trong này là vô tận, dù hắn có giết đến thiên hôn địa ám thì đám ác quỷ vẫn sẽ hồi sinh lại giống như chính Tử Phong, sẽ không có chuyện tự nhiên không còn ác quỷ để cho hắn giết nữa.
Ở lần hồi sinh thứ 7122, Tử Phong đã lên level 53, tức tương đương với Thánh Hoàng sơ giai đỉnh phong, hắn đã quá quen với việc chiến đấu giữa một biển ác ma, kinh nghiệm dồi dào từ vô số lần bị giết chết đã trui rèn cho hắn một thân bản lĩnh cực kỳ cường hãn, hắn có thể nhắm vào những ác ma yếu hơn mình để tấn công, đồng thời dựa vào chính số lượng khổng lồ của quân đoàn ác ma mà gậy ông đập lưng ông, thường xuyên dụ dỗ các ác ma cao giai ra tay tàn sát cả đồng loại của mình, trong khi đó bản thân hắn tiếp tục giống như một con cá chạch trơn trượt len lỏi trong biển ác ma.
Ở trong Vạn Quỷ Quật không có khái niệm mệt mỏi, bởi vì dù ngươi có chiến đấu điên cuồng đến mức nào, chỉ cần hơi chút xuống sức thì sẽ ngay lập tức bị giết chết sau đó tái sinh lại hoàn hảo vô khuyết, vậy nên về lí thuyết mà nói thì không có sự mệt mỏi.
Tử Phong cũng không ngoại lệ, nhưng mà hắn vẫn còn một con át chủ bài khiến hắn có thể chiến đấu gần như vô cùng vô