Tử Phong làm thịt nốt hai người cuối cùng liền thở ra một hơi, hơi nghiêng đầu nhìn sang phía đám người Vu Thần Sơn.
Đại Tư Tế không ngờ kẻ này lại tàn nhẫn đến mức như vậy, chỉ là một đứa trẻ nói giết liền giết, hơn nữa thủ đoạn lại thập phần huyết tinh, căn bản không thèm để ý tới cái gì gọi là mặt mũi của cường giả không ra tay với kẻ yếu, trong lòng còn đang chấn kinh thì đã thấy đối phương quay sang nhìn mình.
Trông thấy Diêm La Đế Quân toàn thân bọc trong khải giáp dữ tợn bá khí trùng trùng, khí tức trên người không còn khủng bố vô song như lúc trước nhưng sát khí vẫn nồng đậm đến mức khiến người khác nghẹt thở, Đại Tư Tế có chút phát run, chẳng lẽ cái tên điên này chém giết vẫn chưa đã tay, muốn đem bọn hắn chôn cùng một chỗ?
Cũng may là mọi chuyện không tệ hại như tưởng tượng của Đại Tư Tế, đối phương chỉ quan sát bọn hắn một lúc sau đó khẽ động một cái, thân hình tựa như làn khói mà tan biến vào trong làn gió, khí tức của hắn ta biến mất một cách quỷ dị không để lại chút vết tích nào, đến cả ba động không gian cũng không có, Đại Tư Tế nhịn không được mà chép miệng một cái, có chút thổn thức mà cảm thán
“Thật là mạnh, lấy sức một mình tàn sát toàn bộ nhân thủ của Thái Diễn Thánh Địa, lại còn xử lí cùng lúc bốn tên Linh Đế mà vẫn còn dư lực, không biết lai lịch của người này ra sao, vì cái gì mà có thù oán sâu đậm đến như vậy đối với Thánh Địa.”
“Đại nhân, chẳng phải đó là điều tốt ư?” Một vị Tư Tế nghe vậy liền thốt lên.
Đại Tư Tế hơi ngẩn ra một chút sau đó cất tiếng cười ha hả
“Đúng thế, quản hắn ta mạnh hay không mạnh, chỉ cần tìm đến Thánh Địa gây phiền phức liền chính là nửa đồng minh với chúng ta, quan tâm làm cái rắm gì.
Cơ mà nghĩ lại liền cảm thấy thú vị, Thái Diễn Thánh Địa mấy năm nay hành động bá đạo không coi ai ra gì, có lẽ chính bọn chúng cũng không ngờ rằng mình sẽ chọc tới một đại địch như thế này đâu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đại nhân, thuộc hạ có chút không hiểu?” Nữ Tư Tế xăm mình lúc này mới lên tiếng.
“Ngươi muốn nói rằng Thánh Địa cường giả như mây, cái tên Diêm La Đế Quân này tuy mạnh nhưng cũng chỉ là Linh Đế chi cảnh, sao có thể so sánh với Thái Diễn Thánh Địa có gần chục vị Chí Tôn tọa trấn? Nếu là thế thì ngươi nhầm rồi, tuy rằng hắn ta biểu hiện ra chỉ là Tam Tọa Linh Đế, nhưng cái chiến lực vượt trội này vô cùng kỳ lạ, hơn nữa ngươi có thấy Linh Đế sơ giai nào lại có thể thành thục sử dụng Chân Ngôn Thuật còn hơn cả Linh Đế hậu kỳ chưa? Còn nữa, tu vi của các ngươi không đủ nên khó có thể nhìn ra, nhưng vừa rồi trong lúc chiến đấu, ta ẩn ẩn có cảm giác cảnh giới chân thực của hắn ta không chỉ đơn giản là Linh Đế, rất có thể hắn đã từng là Chí Tôn cường giả, chỉ là gặp phải vấn đề gì nên tu vi giảm sút mà thôi, bằng không thì khó có thể giải thích được cái chiến lực cực đoan này của hắn.”
Mọi người nghe Đại Tư Tế giải thích liền giống như bừng tỉnh đại ngộ, xác thực những lời này tuy chỉ là suy đoán nhưng hợp tình hợp lý, không tìm ra được lỗ hổng đáng kể nào để phản bác, trong lòng âm thầm sùng bái, quả nhiên là Đại Tư Tế, chỉ từ trong một trận chiến có thể nhìn ra được nhiều như vậy, xem ra chúng ta cần phải học tập ngài ấy nhiều.
Đại Tư Tế rất hưởng thụ ánh mắt ngưỡng mộ của đám cấp dưới, cơ mà những lời hắn vừa nói không phải là vô căn cứ mà chính là cảm nhận chân thực của hắn, Diêm La Đế Quân trong lúc chiến đấu vẫn luôn vô tình khiến hắn cảm thấy một tia đại đạo bản nguyên, mà thứ đồ chơi này Linh Đế chi cảnh khó mà có thể sở hữu, hắn chỉ từng thấy thứ này phát ra từ trên người mấy vị Tổ Vu Bán Thần Cảnh mà thôi, cảm giác kỳ diệu đến từ đại đạo bản nguyên khác hẳn so với pháp tắc chi lực tự nhiên mà Linh Đế cường giả vẫn hay sử dụng, hắn không cho rằng mình có chỗ nào nhầm lẫn cả.
Trong lòng nghĩ như vậy, Đại Tư Tế quyết định cần phải để tâm hơn vào chuyện này, tốt nhất là đem mọi thứ thông tri cho mấy vị Tổ Vu đại nhân, tốt nhất là để cho toàn bộ Thôn Thiên Ma Tông hành động cẩn thận một chút, mặt ngoài Ma Tông đã luôn có ân oán dây dưa với cả Thái Diễn Thánh Địa và Thần Kiếm Sơn Trang, cái tên Diêm La Đế Quân này đến cả Thái Diễn Thánh Địa cũng dám gây hấn một cách công khai trắng trợn, hiển nhiên là có chỗ dựa vào, bất kể là sau lưng có thế lực cường đại hay là tự bản thân hắn ta có thực lực để cứng rắn, Thôn Thiên Ma Tông cũng không nhất thiết phải chọc thêm một cường địch nữa.
Tử Phong rời đi xong, Sâm La Vạn Tượng cũng dần biến mất, thiên địa khôi phục lại hình dáng ban đầu vốn có, chỉ là khung cảnh tan hoang đổ nát trải dài suốt mấy chục vạn dặm vẫn còn ở đó, như là nhân chứng cho một trận chiến long trời lở đất mới diễn ra.
Bản thân Tử Phong cũng không thật sự rời đi, hắn chỉ triệt tiêu toàn bộ mọi thứ, khôi phục chân thân sau đó tàng hình tiến tới quét dọn chiến trường, không phải là hắn tham lam tài bảo của đám cường giả đã ngã xuống, chỉ là lần này người chết có nhiều lắm, trong đó có không ít pháp khí không tệ bị chôn vùi, đối với Tài Quyết Chi Nhận chính là một bữa ăn không tệ, hắn không có lí do để bỏ qua.
Ánh mắt của hắn lơ đãng quét qua thi thể của phu phụ hai người Sở Bảo Ngọc bị hắn đóng đinh lên trên vách đá, ngẫm nghĩ một chút hắn liền đem cả hai thu hồi lại, huyết nhục của cường giả Linh Đế hậu kỳ là đại bổ phẩm, hẳn là Mị Nhi sẽ thích, mặc dù hơi nát chút nhưng cũng không sao, Mị Nhi không phải là dạng kén ăn a.
Nghĩ đến đây, Tử Phong chợt nhớ ra vẫn còn một cỗ thi thể của Linh Đế hậu kỳ nữa của Lý An, hắn đang tính thu thập nốt thì chợt nhận ra, xác chết của Lý An đã không cánh mà bay, chỉ còn lại một đám huyết dịch vương vãi trên mặt đất, cả thanh Thánh Khí của hắn ta cũng biến mất.
Tử Phong không cho rằng Lý An còn sống, đơn giản bởi vì một kiếm vừa rồi của hắn đã trực tiếp đem sự tồn tại của đối phương xóa sổ khỏi phiến thiên địa này, không chỉ đơn thuần là dùng thần thức không cảm nhận thấy khí tức của đối phương liền cho rằng kẻ địch đã chết, hắn là người cẩn thận, sẽ không mắc sai lầm cơ bản như vậy.
Chuyện tình có chút quỷ dị, nhưng Lý An chắc chắn đã chết không thể nghi ngờ, Tử Phong cũng không để trong lòng, cũng chỉ là một Thất Tọa Linh Đế mà thôi, không phải là vấn đề gì thực sự quá quan trọng, xuyên việt giả thì sao, xuyên việt giả chết trong tay hắn cũng không phải chỉ có một người.
Kiện Thánh Khí kia mặc dù trông có phần âm tà, cơ mà tốt xấu gì cũng là Thánh Khí, đối với Tài Quyết chính là một bữa ăn ngon, hiện tại không thấy đâu nữa, nghĩ lại cũng có chút đáng tiếc, nhưng cũng không khiến Tử Phong phải để tâm quá mức.
Tuy rằng trung tâm chiến trường đã bị cày nát không còn ra cái hình thù gì nữa, đám thi thể đại đa số đều đã bị nghiền thành cám vụn, nhưng huyết khí chi lực của cường giả không phải nói không có liền không có, mỗi một giọt máu, một kiện tàn thi rơi xuống đều được Tử Phong sử dụng Sâm La Vạn Tượng bí mật thu thập lấy, thứ này vô dụng đối với hắn, nhưng với Mị Nhi thì là thuốc bổ a.
Thu hồi Sâm La Vạn Tượng, khẽ cảm nhận huyết khí chi lực đã thu thập được, Tử Phong không khỏi cười khổ lắc đầu, mình có vẻ để tâm tới Mị Nhi hơi nhiều thì phải, nhưng mà cũng không còn cách nào khác, chúng nữ thiên phú có hạn, chỉ có mình cái con gấu túi đội lốt mỹ nữ vô tâm vô phế này sở hữu tiềm năng trở nên mạnh mẽ mà không có bình cảnh gì đáng nói, thời gian còn lại của hắn không có nhiều, Mị Nhi phải trở nên cường đại nhất có thể thì hắn mới yên tâm được.
Mai Thường Hi trông thấy Tử Phong biến mất liền quay sang nói với đám tộc nhân Triệu gia
“Được rồi, không còn chuyện gì ở đây nữa, chúng ta trở về nơi tập hợp đi.”
Mọi người nghe vậy cũng gật đầu, bọn tiểu bối Triệu gia tiến vào trong mộ táng nhất thời cũng không thể lập tức đi ra ngoài được, ở lại đây cũng chẳng có chuyện gì làm, rời khỏi đây chính là ổn thỏa nhất.
Cả bọn lục đục quay trở về nơi tập hợp, đó là một tòa thành trì thuộc về một nước chư hầu nho nhỏ dưới trướng Thiên Hành đế quốc, hoàng thất nước này có cường giả Thiên Tôn hậu kỳ trấn giữ, thực lực cũng không tệ.
Vừa mới trở về, cả đám đã thấy Tử Phong không biết từ lúc nào đã nhàn nhã ngồi ở trong đại sảnh uống trà, sau lưng hắn chính là hai người Nhạc Tư Kỳ và Hồ Tâm Nguyệt, tư thế có chút giống như thiếp thân thị nữ, tất cả đối với việc Nguyệt cung phụng có thể nhanh chân trở về trước hoàn toàn không có chút ngạc nhiên nào cả, người này thực lực mạnh đến mức không thể dùng lẽ thường để tưởng tượng, cước bộ có nhanh hơn một đám tôm tép bọn họ cũng là chuyện hiển nhiên.
Mai Thường Hi trông thấy Tử Phong hai mắt liền sáng lên, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng hắn giống như một viên đạn pháo, cũng may cơ thể của hắn cường đại, không thì cú lao này cũng đủ để khiến người thường phải gãy mất mấy cây xương sườn, hai cánh tay ngọc trơn mịn nõn nà quấn quanh lấy cố hắn, giọng nói tràn ngập sắc thái tiểu nhi nữ
“Tướng công vừa rồi thật sự quá lợi hại!!”
Tử Phong vừa mới nhấp một ngụm trà vào miệng, nghe thấy xưng hô của Mai Thường Hi liền thiếu chút nữa muốn há miệng phun nước ra ngoài, chỉ là rất nhanh hắn liền kìm lại, vội vàng nuốt miếng nước trà xuống cổ họng rồi dùng một ánh mắt cổ quái nhìn xuống mỹ nhân trong ngực.
Trông thấy sắc mặt của nàng có chút thâm ý, lại để ý đến biểu cảm của đám cường giả Triệu gia đằng sau, Tử Phong đảo mắt một cái liền minh bạch ý tứ của nàng.
Quan hệ của hắn với Mai Thường Hi khá là mập mờ, song phương đều rõ ràng tình cảm của nhau nhưng vẫn không chịu đâm phá cái lằn ranh mỏng như tờ giấy giữa hai người, bản thân hắn không hề cảm thấy có gì đó kỳ lạ với hành động của nàng, hơn nữa trong lòng cũng là nguyện ý, chỉ là hiện tại nàng làm như vậy hiển nhiên không chỉ đơn thuần là muốn làm rõ quan hệ hai người, ở trong này còn chứa một tầng ý nghĩa khác.
Một trận chiến vừa rồi hắn thể hiện quá tốt, thậm chí là vượt quá cả tưởng tượng, lẽ dĩ