Sự yêu mến của Kỳ Thải Vân đối với Kỳ Thanh Thanh không giả, sao có thể là giả bộ được chứ? Nếu như là lừa gạt thì có thể lừa gạt chúng tôi điều gì chứ?“Ta nên rời đi rồi, thân thể của người đàn ông đó sớm không được nữa rồi, cần phải tìm kiếm hàng mới thôi.”Sau khi cô ta buông ra một câu nói nhẹ nhàng thì bên tai tôi hoàn thanh tịnh, mà vùng giữa hai bên lông mày của tôi cũng sớm nhăn lại, nếu như vậy thì chồng của cô giáo Triệu không thể cứu được nữa rồi…Điện thoại của tôi rung lên, là Viên Doanh gọi tới.Viên Doanh: “Đại học A có chuyện lớn rồi, chồng của cô giáo Triệu, quản lí nhân sự của tập đoàn Trung Thiên chết rồi! Thân thể bị treo ở cổng lớn trường đại học A! Cảm giác không phải là tự sát, cảnh sát đều tới rồi.”Tôi: “Treo ở cổng trường đại học?”Kỳ Thanh Thanh hút dương khí, bị treo ở cổng trường có lẽ là xác… khô.Viên Doanh: “Sợ chết đi được, chết rất thê thảm, tuyệt đối không phải là tự sát.
Khô quắt, thân thể dường như không có lấy một giọt nước, giống như bị máy hút chân không ép vậy đó!”Tôi: “Mình lập tức quay về đây!”Anh ta bị cho là tự sát thì người bị hiềm nghi lớn nhất chính là cô giáo Triệu.Sau khi ngắt điện thoại thì tôi nâng tay muốn bắt xe, nhưng lúc này điện thoại lại lần nữa vang lên, là cục cảnh sát gọi tới.“Xin chào, là bạn học Tô Tình Thiên phải không?”Tôi: “Vâng, là tôi.”“Mời cô tới cục cảnh sát một chuyến.”Tôi: “Được.”Cô giáo Triệu khẳng định là bị bắt tới cục cảnh sát rồi, nếu như chồng cô ấy xảy ra chuyện vào đêm tôi bị nhốt ở bãi tha ma thì tôi có thể giúp cô cô giáo Triệu, làm chứng cô ấy khi đó không có ở hiện trường.Ba mươi phút sau, cô giáo Triệu đã khóc thành một lệ nhân ở cục cảnh sát.
Đứng bên cạnh cô ấy chính là quỷ nhỏ, thằng nhóc đứng mân mê môi bộ dáng cực kỳ đau lòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nó nhìn thấy tôi liền lập tức bay qua.“Chị, xin chị hãy giúp mẹ của em.”Lệ khí trên người nó không còn nặng như trước đây nữa, cô giáo Triệu đã dừng việc cho nó uống máu người.“Bạn học Tô, cô ngồi xuống đây.
Buổi tối hai ngày trước cô ở đâu?”Tôi: “Nghĩa địa công cộng của Tây Thành.”“Một mình cô?”Tôi: “Không, tôi và cô giáo Triệu ở cùng nhau.”“Tại sao cô lại xuất hiện ở đó, là hẹn với người khác sao?”Tôi: “Không, là bị người xấu ác ý dẫn đi.
Hai ngày trước đã làm bản ghi chép ở phân cục công an của Tây Thành, lúc đó còn có đoàn đua xe, bọn họ đều có thể làm chứng cho cô giáo Triệu.”“Đúng, tôi không sát hại