Câu hỏi vừa dứt thì tôi thấy động tác của anh ấy có chút chậm chạp, bước chân cũng dừng lại theo.
Bóng lưng cao lớn, thẳng đứng bên cửa.
Bởi vì đối diện với tôi là lưng của anh ấy nên tôi không thể thấy được biểu cảm của anh ấy.Chưa từng có ai ở trước mặt anh ấy nhắc tới mẹ của Tư Diễn.
Nếu như anh ấy không ép buộc tôi ở lại, không làm chuyện này đối với tôi thì tôi cũng không mở miệng hỏi.Thời gian trôi qua không lâu nhưng tôi lại cảm giác dài như thế kỷ.
Từ thủy tới chung Dị Tư Ẩn cũng không xoay người lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vào thời khắc rời đi, tôi nghe thấy một giọng nói trầm thấp.Dị Tư Ẩn: “Cô không có tư cách hỏi.”Một câu nói đơn giản lưu loát, giọng nói lạnh lùng, cảm xúc không hề phập phồng.
Nhìn căn phòng trống rỗng, tôi trầm mặc.
Tôi không có tư cách hỏi sao? Tôi chính là mẹ của Tư Diễn, ở trong lòng của anh ấy mẹ của Tư Diễn có sự tồn tại như thế nào?Hai tay của tôi nắm chặt chăn trên người, qua một lúc tôi mới mặc đồ vào.
Sau khi thu dọn thỏa đáng thì cô giúp việc lúc trước kêu tôi lên lầu tiến vào.“Tiểu thư, thiếu gia phân phó, đưa cho cô một chiếc máy tính, wifi đã được tự động kết nối, có thể liên hệ với thế giới bên ngoài, nhưng mỗi lần thời gian không thể quá lâu.
Mỗi ngày chỉ có thể lên mạng một giờ, qua một giờ đồng hồ sẽ không thể nào kết nối mạng nữa.”Nhìn chiếc máy tính đặt trên tủ cạnh đầu giường, tôi nhẹ giọng nói cảm ơn.“Được.
Tiểu thư, cô muốn ăn gì, tôi bưng lên cho cô.”Tôi: “Không cần đâu, tôi không đói.”“Vâng.” Sau một câu cung kính thì cô giúp việc lùi ra ngoài, cũng đem cửa đóng lại.Tôi cầm lấy chiếc máy tính, lên QQ.
Vừa mới đăng nhập thì hình đại diện của Trương Tiểu Mẫn liền nhảy ra.Trương Tiểu Mẫn: “Tình Thiên, nếu an toàn thì lập tức trả lời tin nhắn.”Tôi không nghĩ nhiều, lập tức gửi một mặt cười, cũng nói bản thân an toàn.Trương Tiểu Mẫn: “Cậu đang ở đâu? Nếu còn chậm trễ một giây nữa là mình đi báo cảnh sát rồi.
Người bắt cóc cậu rốt cuộc là ai? Cậu trêu trọc vào người của xã hội đen hay sao?”Tôi: “Mình không trêu chọc người của xã hội đen, nhất thời không thể nói rõ được, không cần báo cảnh sát.”Tôi hiểu rất rõ, cho dù có báo cảnh sát, cảnh sát cũng sẽ không thụ lí.
Dị Tư Ẩn là người như thế nào, ai dám đắc tội anh ấy?Trương Tiểu Mẫn: “Hôm nay cô giáo Triệu tới tìm cậu, mình không nói cậu bị bắt đi.
Cô ấy hình như có chuyện gì rất gấp.”Tôi lập tức nhớ ra chuyện ở khu mộ công cộng.
Tôi nhất định phải liên hệ với cô ấy một chút.
Vì vậy tôi đóng khung chát lại, gọi cho cô giáo Triệu một cuộc.Cô giáo Triệu: