Nhưng tôi không biết làm sao để mở miệng, có một số chuyện bọn họ phải tự mình hiểu tự mình trải nghiệm.
Một người ngoài như tôi không thể nói quá nhiều.Mới làm quen hai quỷ vẫn còn hai quỷ nữa, tôi cười nhìn về phía họ, nhưng tôi còn chưa bắt đầu hỏi bên ngoài đã vang lên một trận tiếng bước chân.Thúy Hoa là người duy nhất phản ứng lại “Mau đi thôi, chồng cô ấy tới rồi.
Mẹ tiểu quỷ, chồng hiện tại của cô cũng có khí tức của quỷ, anh ta biết con của cô là quỷ không? Biết chồng trước của cô là quỷ không?”Không đợi tôi trả lời cô ấy đã kéo mấy người đại đầu bay từ cửa sổ ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mấy người bọn họ bay về phía mái hiên râm mát, ánh mặt trời không chiếu vào người bọn họ được.Bốn quỷ vừa chạy đi thì cửa phòng bệnh được mở ra.
Dị Tư Ẩn đem theo túi lớn túi nhỏ đi vào.
Anh ấy tự mình ra ngoài mua thức ăn đem về bệnh viện.Tôi nhìn về phía cái hộp, bên trên viết hai chữ Đức Dương, nhà hàng nổi tiếng ở Tây Thành nhưng ở hướng khác với bệnh viện, đường có chút xa.Tôi: “Chỉ là mua cháo mà thôi, đi xa như vậy làm gì.
Bên cạnh bệnh viện cũng có mấy cửa hàng cháo.”Dị Tư Ẩn: “Cháo Dương Đức bổ dưỡng.”Nói xong, anh ấy mở hộp mua ở bên ngoài ra, cháo tôm ngô có thêm một chút đồ ăn kèm vô cùng thanh đạm, mùi vị cũng thơm, cháo không đặc cũng không loãng.Dị Tư Ẩn: “Cẩn thận nóng.”Anh ấy vừa nói vừa cầm thìa, múc một thìa để bên miệng thổi thổi sau đó mới đưa tới tôi.Tôi: “Để tôi tự làm.”Đột nhiên đối với tôi tốt như vậy tôi có chút không quen.
Tôi đã tỉnh rồi, tôi cũng có tay không cần phải hầu hạ.
Nhưng tôi vừa nói xong vẫn chưa nâng tay thì tôi mới nhận ra tôi vẫn đang tiếp nước…Dị Tư Ẩn dừng lại liếc nhìn kim trên tay của tôi.Dị Tư Ẩn: “Hiện giờ em có thể tự mình làm được?”Nhất thời tôi thấy xấu hổ, trước khi mở miệng không xem tình hình của mình.Tôi: “Vẫn là anh đi.”Vì để nhanh chóng chuyển chủ đề nên tôi lập tức mở miệng.
Không qua bao lâu cháo được đưa vào miệng tôi,cháo tan trong miệng mà không gây buồn nôn, ăn rất ngon.Không thể không nói tấm biển Đức Dương rất vang dội.Dị Tư Ẩn đút cho tôi từng thìa từng thìa, mỗi lần đều đưa tới bên miệng thổi thổi, một người cao ngạo như anh ấy thế nhưng lại đút cháo cho tôi.
Anh ấy không nhớ chuyện trước đây, chuyện xảy ra ở