Tôi nhắm mắt lại, hôn vào nơi bị thương, tay của anh ta tuy rằng rất lạnh nhưng lộ ra một mùi thơm thoang thoảng, giống như mùi của cỏ xanh. Tôi sợ Tịch Hoa từ trong lửa thoát thân, nên tôi hôn vô cùng vội vàng.
Màu đen dần dần nhạt đi, thương thế so với lúc trước đã tốt hơn rất nhiều, chính vào lúc tôi buông ra, một bàn tay to lớn đột nhiên chế trụ eo của tôi, dùng lực đem tôi đẩy lên thân cây.
Tôi ngẩng đầu, lọt vào trong tầm mắt là một khuôn mặt thâm trầm, trái tim của tôi đập nhanh, thần sắc trong mắt Dị Tư Ẩn quá...
Tôi: “Chúng ta đi thôi, nơi này không thể ở lâu.”
Tôi thấy môi của anh ta chầm chậm giương lên, tạo thành một độ cong. Vào lúc tôi định đẩy anh ta, anh ta đột nhiên cúi đầu xuống ngậm lấy môi của tôi, tùy ý trong miệng của tôi.
Tôi: “Dị Tư Ẩn...”
Lời nói dư thừa đều bị anh ta chặn lại, đôi tay đó của anh ta dao động trên người tôi, tôi thấy anh ta bị thương, không nghĩ gì nhiều, trực tiếp hôn để giúp anh ta điều trị, nhưng hậu quả này nằm ngoài dự liệu của tôi.
Tình thế nguy cấp như vậy mà anh ta còn đối với tôi như thế này.
Không biết qua bao lâu, tôi bị hôn tới nỗi đầu óc choáng váng, thân thể không còn sức lực, tôi yếu ớt dán trên người anh ta, anh ta hoàn toàn khôi phục khí lực, trực tiếp ôm lấy tôi.
Tôi không khỏi nhìn tay anh ta, chỗ bị thương giống như kì tích khôi phục lại trắng nõn như thường, không hề có sẹo. Tôi sợ ngây người, tôi hôn tay của anh ta, anh ta lại hung hăng hôn môi tôi.
Sau đó tay anh ta liền khỏi hẳn rồi? Nghĩ tới đây, lỗ chân lông toàn thân tôi buộc chặt lại, đối với quỷ mà nói thì tôi không phải thuốc bổ mà là thần dược, toàn thân trên dưới của tôi đều là bảo vật!
Ý thức được điểm này, sống lưng của tôi phát lạnh, ngay cả khi Dị Tư Ẩn vuốt tóc của tôi tôi cũng không biết.
Không biết qua bao lâu, tôi bị nhét vào trong một chiếc xe taxi, Dị Tư Ẩn nói vài câu với tài xế, tài xế một cước đạp chân ga, xe bay nhanh rời đi.
Đợi tới khi tôi hoàn hồn trở lại thì xe đã lái vào trung tâm thành phố, tôi nhìn thấy người lái taxi vui tươi hớn hở, nếu như anh ta biết có một con quỷ đang ngồi trong xe thì không biết sẽ có phản ứng như thế nào.
Dị Tư Ẩn: “Đi tới bệnh viện làm kiểm tra.”
Một câu nói bất thình lình truyền tới, tôi cả người hồi hộp, quỷ thai còn có thể làm sản kiểm?
Anh ta biết tôi đang nghĩ gì, thân thể tiến tới gần tai
Dị Tư Ẩn: “Quỷ thai cũng là một sinh mệnh, dụng cụ có thể cảm ứng được thương thế của nó như thế nào, cần phải xem một chút.”
Nghe thấy từ ‘thương’ trái tim của tôi lần nữa co rút, cảm xúc khác thường từ trong lòng tôi bốc lên, tôi cảm thấy mình thực ác độc. Tôi theo bản năng sờ bụng nhỏ, tôi thế nhưng lại có cảm giác có vật gì đó đang đá tôi.
Dọa tôi dừng động tác, đứa nhỏ thế mà lại đá tôi, quá kì quái rồi, tôi hoàn toàn không thể tiếp thu.
Không bao lâu, một bàn tay to bao phủ trên bụng dưới của tôi, một tiếng cười nhẹ truyền tới.
Dị Tư Ẩn: “Xem ra tiểu gia hỏa không bị thương quá nặng, còn có thể đá em.”
Chính ở lúc này, giọng nói sang sảng của tài xế vang lên “nhìn cô còn trẻ như vậy, không ngờ được vậy mà đã có đứa nhỏ rồi, sản kiểm nhất định phải đi, không thể khuyết thiếu.”
Dị Tư Ẩn: “Vợ của tôi không ngoan, không chịu sản kiểm.”
“Như vậy không được, nha đầu, sản kiểm rất quan trọng.”
Thấy bộ dáng nghiêm túc của tài xế, tôi không khỏi gật đầu.
Tôi: “Đích xác rất quan trọng.”
Nói xong, tôi thấy Dị Tư Ẩn dương khóe môi, bây giờ tâm tình của anh ta vô cùng tốt.
Rất nhanh taxi đã tới cổng bệnh viện, tôi được Dị Tư Ẩn đỡ xuống xe, sau khi trả tiền, anh ta kéo tôi đi vào trong bệnh viện.
Dọc theo đường đi tôi đều nhìn thấy những ánh mắt ghen ghét đố kị, Dị Tư Ẩn cũng không bại lộ trên truyền thông, những cô gái này đương nhiên không biết anh ta.
Khi Dị Tư Ẩn đem tôi đi vào khoa phụ sản, tôi nhìn thấy ánh mắt tuyệt vọng của những cô gái ấy, thậm chí còn nghe thấy tiếng thở dài.
“Thực đẹp trai a, vợ cũng đã có bầu rồi, tại sao đàn ông đẹp trai đều là chồng nhà người khác chứ, tôi không phục!”
“Tôi cũng vậy a!”