Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy

Mẹ Ôm


trước sau

Mẹ ôm

Bên trái là nữ quỷ, bên phải là nam quỷ, không ai có thể giúp tôi. Tôi làm sao để đối phó với hai con quỷ đây? Ở một khắc này, tôi nghĩ tới Dị Tư Ẩn, nếu như có anh ta ở đây, tất cả đều không thành vấn đề. Mà tôi hiện tại, chỉ có thể dựa vào bản thân.

Không bao lâu, hai con quỷ đồng thời dừng lại, lộ ra răng nanh, phát ra ý cười lạnh lẽo. Tôi đứng dán tại trên tường, nhìn quanh bốn phía, một mảnh yên ắng tĩnh mịch. lòng bàn tay của tôi đều là mồ hôi. Tôi không phải là đạo sĩ, đồng tiền cũng đã dùng hết rồi, tôi không biết phải làm sao.

Có lẽ đợi tôi chính là cái chết, bị hai con quỷ ăn tươi nuốt sống.

Hai con quỷ hướng tôi công kích, chính lúc sắp chạm được vào tôi, phanh! Trước mắt đột nhiên xuất hiện một đạo hào quang màu trắng, đem theo giọng nói mềm mại của một em bé, nhưng âm thanh này không phải là Cầu Cầu. Đợi tới khi hào quang rút đi, tôi thấy thân thể đỏ nhạt của một em bé, em bé giống như em bé ở trong tranh tết, cũng giống thiên sứ, nhìn nó mập mạp, hai tay chống nạnh vô cùng đáng yêu.

Quỷ Bảo: “Thức thời chút, cút, ta ở đây không ai có thể thương tổn ma ma của ta!”

Nghe được hai chữ ‘ma ma’ tôi cả người run lên. Nó gọi tôi là ma ma, cho nên nó là đứa nhỏ trong bụng của tôi, đã thành hình rồi, đáng yêu như vậy, ở lúc nguy cấp hiện thân bảo hộ tôi. Trước đó tôi còn có ý niệm đem bỏ nó trong đầu, đối lập như vậy, tôi quả thực không phải người.

Quỷ Bảo: “Ma ma, ma ma yên tâm, con sẽ bảo hộ người!”

Sau âm thanh vang dội, đôi tay mập mạp vung lên thành hình quả đấm, một vòng tròn màu trắng, một vòng lại một vòng dập dờn mở ra, nữ quỷ bị đánh trúng, kêu rên quỳ rạp trên đất, bộ dáng vô cùng thê thảm. Nam quỷ sau khi nhìn thấy, không nhịn được co rúm lại, lui về phía sau vài bước, cẩn thận nhìn đứa nhỏ.

Quỷ Bảo: “Dám thương tổn ma ma của ta, tìm chết!”

Bộ dáng của nó vô cùng khí phách, từ trên người nó tôi thấy được hình ảnh của Dị Tư Ẩn. Tính khí của nó và Dị Tư Ẩn giống hệt nhau, tôi thấy nó không có chút nào sợ sệt mà hướng nam quỷ phóng tới, thân thể nho nhỏ của nó so sánh với thân

thể khổng lồ của nam quỷ…Trái tim tôi nhảy dựng lên, tôi không thể khống chế được cảm xúc của mình nữa.

Tôi: “Cục cưng, con hãy cẩn thận.”

Tôi chưa đặt tên cho nó, chỉ có thể gọi nó là cục cưng, nó cười hi hi hai tiếng, lập tức hung ác nhìn về hướng nam quỷ.

Quỷ Bảo: “Chịu chết đi!”

Ánh sáng trong nắm tay của nó ngày càng mạnh mẽ, thân thể của nam quỷ tránh đi nhưng vẫn bị đánh trúng, thân thể khổng lồ vèo cái rút lại, rất nhanh biến thành một hình người bình thường.

Mà cước bộ của cục cưng cũng bắt đầu bất ổn, tôi có thể nhìn ra là nó bị thương nặng, mặc dù có mạnh mẽ nhưng mới chỉ ở trong bụng của tôi có mấy tháng.

Tôi chạy về phía trước đem nó ôm vào lòng, nó cười, ở trong lòng tôi cọ cọ.

Quỷ Bảo: “Ma ma, con sẽ trở nên cường đại, con sẽ bảo hộ ma ma, ma ma đừng vứt bỏ con, đừng bỏ con đi, có được không?”

Âm thanh của nó rất suy yếu, hai mắt ngập nước đáng thương nhìn tôi. Tôi có thể cảm nhận được, nó trời không sợ, đất không sợ chỉ sợ tôi đem nó phá bỏ. Trái tim của tôi hoàn toàn mềm mại, dường như tôi đã làm ra một tội ác tày trời, rất hổ thẹn.

Tôi: “Xin lỗi con cục cưng, sau này mẹ sẽ chăm sóc cho con thật tốt.”

Quỷ Bảo: “Ma ma, nói lời giữ lời nha.”

Sau âm thanh nũng nịu, thân thể của nó càng ngày càng nhỏ, ở trong lòng tôi biến thành một điểm sáng, giống như gió chui vào trong bụng tôi.

Sau khi cục cưng biến mất, nam quỷ phấn trấn lên, cậu ta lau khô vệt máu bên mép, bước từng bước về phía tôi. Mà công lực của nữ quỷ rất kém, bị đánh nằm trên mặt đất không dậy được.

Hai tay của tôi nắm chặt thành quyền, dự định thấy chết không sờn, nắm tay của nam quỷ vung tới, thân thể của tôi linh hoạt tránh đi.

Ngay tại lúc cậu ta muốn lần nữa tập kích, một đạo âm thanh cực kỳ uy nghiêm vang lên trong không trung.

Dị Tư Ẩn: “Dám động tới người đàn bà của ta, tìm chết!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện