Quản lý nhìn vào khuôn mặt tràn ngập phẫn nộ của Đường Tiểu Nhu, không nói được lời nào ra hồn.
Ông ta định bảo Đường Tiểu Nhu xin lỗi Châu Kha, để anh ta đừng gây áp lực lên mình nữa, nhưng bây giờ xem ra không ổn!
Đường Tiểu Nhu cảm giác đầu hơi đau, cô thấy họ im lặng thì nói trước:
“Tốt nhất các người đừng nhắc đến Châu “thiếu gia” trước mặt tôi.”
Đường Tiểu Nhu mang lại cho công ty quá nhiều, quá nhiều lợi ích, hơn nữa trước giờ cô không để ý tiền bạc đến thế, vì tình nghĩa, vì hòa khí giữa đôi bên mà chịu thiệt về bản thân, họ nào muốn đuổi cô đi, chỉ định ra oai một chút!
Không ai nghĩ tới Đường Tiểu Nhu có thể nóng tính đến như vậy…
Sáng sớm vừa mở mắt ra gặp chuyện không vui, đến trưa thì bị đám người này bán đứng, Đường Tiểu Nhu chưa chửi thề đã là rất may.
Trước giờ cô nhịn họ thật sự nhiều lắm, vài lần cắt xén tiền thưởng của cô, cô phát hiện còn chưa thèm vạch trần đâu!
Sự cường thế của Đường Tiểu Nhu đã khiến Tào Thực mở mang tầm mắt.
Quen biết cô bao lâu nay chưa từng thấy cô nổi giận và lớn tiếng như vậy với ai bao giờ, có lẽ việc lần này đã vượt ngưỡng chịu đựng của cô rồi.
Một người phụ nữ kiêu ngạo như Đường Tiểu Nhu sẽ không bỏ qua cho kẻ dám bôi nhọ mình.
Đường Tiểu Nhu thấy ai nấy đều im lặng giữ mình thì cười nói:
"Gọi tôi đến để giải thích, tôi đã giải thích rồi.
Hợp đồng năm tới của chúng ta có thể không cần xem xét nữa.
Tạm biệt."
Cô ra hiệu cho Tào Thực đi cùng mình, sau đó hiên ngang rời khỏi phòng họp.
Đường Tiểu Nhu ký hợp đồng với công ty trong vòng một năm, mà thời hạn cũng đã sắp hết.
Tào Thực thấy cô đi thì vội đuổi theo sau cô và hỏi:
“Em định rời khỏi nơi này thật sao?”
“Đúng vậy, không thì thế nào? Anh là người hiểu rõ nhất, thời gian qua em đã chịu đựng bọn họ nhiều rồi.” Đường Tiểu Nhu dừng chân, quay đầu nhìn Tào Thực: “Vậy còn anh? Có muốn cùng đoàn đội mở một công ty riêng không?”
Nghe đến đây, Tào Thực có phần hơi sốc.
Hắn quả thật là từng nghĩ tới việc sẽ khởi nghiệp, mở một công ty đào tạo các tay đua, nhưng mà thứ nhất là hắn không có vốn, thứ hai là không có tự tin, cho nên mãi đến giờ hơn ba mươi tuổi vẫn chưa thực hiện được.
Ngoài cuộc đua hằng năm thì thành phố S là nơi ăn chơi bậc nhất ở quốc gia này, tất nhiên sẽ tồn tại thêm nhiều thứ rất “thú vị” như các cuộc đua ngầm.
Ở đó sẽ có những trận cá cược lên đến hàng tỷ bạc.
Tuy rằng quốc gia không cho phép việc này, cá độ cũng giống như làm ăn phi pháp, sẽ đối mặt với án tù, nhưng nó vẫn là một trong những sự tồn tại đặc biệt của thành phố S, sừng sững qua bao năm.
Tào Thực lo sợ nhưng cũng muốn bắt đầu một công việc mới, mà hôm nay Đường Tiểu Nhu đột nhiên hỏi hắn đã khiến hắn chịu kích thích.
Đường Tiểu Nhu nói:
“Em sẽ ủng hộ anh hết sức.”
Tào Thực lúc này rất xúc động nhưng không thể đưa ra quyết định được, chỉ thở dài nói sẽ suy nghĩ.
Đường Tiểu Nhu trở về nhà để nghỉ ngơi một hôm, cô không đi học cũng không ra ngoài mà chỉ quây quần trong bếp với bố mẹ.
Tầm chiều, cô đột nhiên nhận được tin báo từ Tào Thực.
Cứ nghĩ là vì chuyện ban sáng nên anh Tào liên lạc cho cô nhưng không phải.
Có một người nào đó đã âm thầm liên hệ luật sư để kiện tất cả những kẻ buông lời không tốt về Đường Tiểu Nhu với tội danh xúc phạm đến danh dự nhân phẩm của người khác!
Cả mấy trăm người tham gia vào cuộc công kích tinh thần kia đều “nhận” được thư mời từ luật sư chỉ trong vòng nửa ngày.
Người đầu tiên mở