Vũ Văn Dục lần này thời gian bỏ huyệt đâu so với lần trước lâu hơn, công lực của nàng lại tăng mạnh, rất ít thấy nàng luyện công, nàng là thế nào tăng cường công lực? Hắn đứng dậy, mặt không vẻ gì ra khỏi quán trọ.
Viên Chiêu Quân khinh công vốn là cực tốt, hôm nay hút Thuần Dương Chi Khí sau công lực đại tăng, thân thể cũng nhẹ hơn nhiều, có thể nói là người nhẹ như yến, chỉ thấy một cái bóng chợt lóe, người đã vào hoàng cung, ngay cả trong cung đại nội thị vệ cũng cho là một trận gió thổi qua mà thôi. [ Edit by Mimi - dienđanlequyđon ]
Nàng thuận lợi tiến vào tẩm cung Tiêu Dao, người này đang cùng một nữ nhân hoạt động trên giường, làm cho âm thanh khiến người ta tim đập đỏ mặt truyền tới lỗ tai Viên Chiêu Quân, Viên Chiêu Quân vốn muốn xoay người rời đi, nhưng nàng đều đã tới, hình như cái gì cũng không duy trì được có chút đáng tiếc. Nàng từ trên thân cầm đồng tiền, dùng chút nội lực khiến thứ đó bay về phía huyệt cổ của nữ nhân trên giường, đồng tiền rơi vào trên giường không có phát ra âm thanh.
Nữ nhân té xỉu, Tiêu Dao đứng dậy, đem nữ nhân đẩy ra, mặt tức giận, "Người đâu."
Ở trong tối Viên Chiêu Quân bên ngoài sợ hết hồn, nàng sẽ không bị phát hiện đi!
"Đem hoa phi mang ra." Trên mặt hắn không có nửa điểm tình cảm, trong lòng hắn nữ nhân chính là công cụ tiết dục mà thôi, không đáng giá thương tiếc.
Hoa phi bị mang ra ngoài, bên trong tẩm cung lại an tĩnh lại. Viên Chiêu Quân nhìn thấy Tiêu Dao cùng nữ nhân khác lên giường, trong lòng liền dâng lên một cỗ chán ghét, nơi nào còn có tâm tình cùng người đàn ông này lên giường nha!
Nàng xoay người muốn rời đi.
"Nếu khiến ái phi ta mê đi rồi, lúc này đi rồi hả ?" Tiêu Dao đột nhiên phát ra tiếng, trong âm thanh nghe không ra tâm tình của hắn là vui mừng hay là không cao hứng.
Nếu đã bị phát hiện, Viên Chiêu Quân không nói hai lời, từ trên xà nhà đáp xuống, đứng ở trước mặt Tiêu Dao.
Nàng không nói lời nào, Tiêu Dao trước tiên nói, "Cô nương đối với trẫm có hứng thú." Trong hoàng cung này nữ nhân biết võ công rất nhiều, nhưng công lực giống như nữ nhân trước mắt này còn chưa có từng thấy, hắn thế nhưng nhìn không thấu thực lực của nàng.
"Đúng thì sao?" Viên Chiêu Quân âm thanh không có thay đổi, Tiêu Dao một cái liền nghe đi ra ngoài là người nào.
"Viên cô nương nửa đêm đến chỗ này, không phải chỉ là đến xem kịch hay đi!" Tiêu Dao biết nàng là cố ý cho hắn biết nàng là người nào, vì vậy làm tư thế mời ngồi .
Viên Chiêu Quân cũng không cự tuyệt, an vị trước mặt Tiêu Dao, nàng không quá vui vẻ người đàn ông này, hắn không đơn giản giống Lý Dịch, cũng không giống Quả Tĩnh dịu dàng vô hại như vậy, người này vừa nhìn thì không phải là người tốt lành gì, khuôn mặt bất cần đời, đáy mắt tất cả đều là tà khí.
Viên Chiêu Quân biết, mình bây giờ nếu ôm ấp yêu thương Tiêu Dao nhất định sẽ không cự tuyệt , nhìn hắn nhìn nàng ánh mắt sắc mị mị cũng biết.
Nhưng nàng hiện tại không có cái tâm tình này, nàng thế nhưng không thể tiếp nhận Tiêu Dao như vậy cùng nàng lên giường, người đàn ông này là đặc biệt đẹp trai, dáng vẻ có thể nói cùng Vũ Văn Dục không phân cao thấp, hơn nữa cũng là Thuần Dương nam tử, nàng cần dương khí của hắn, nhưng là trong lòng nàng chính là cảm thấy không thích không muốn. [ Edit by Mimi - dienđanlequyđon ]
Nàng đứng lên, lạnh nhạt nói: "Ta cũng sẽ tới." Nói xong nàng phi thân ra khỏi gian phòng , không làm kinh động thị vệ phía ngoài.
Tiêu Dao không có ngăn cản nàng rời đi, chỉ là một mặt ý vị sâu xa cười. Sư phụ nói không có nữ nhân này, phong ấn trên người Nhị Sư Đệ không giải được, hắn không muốn làm ọi chuyện tiến hành thuận lợi .
——
Viên Chiêu Quân trở lại quán trọ, Vũ Văn Dục lại vẫn ngủ ở trên giường, nàng thở phào nhẹ nhõm, rón rén lên giường.
"Đi nơi nào." Nàng vừa ngủ yên Vũ Văn Dục liền ôm eo của nàng.
"Ta. . . . . . Ta. . . . . . đi tiểu giải." Viên Chiêu Quân nói dối, trong lòng suy nghĩ, hắn lúc nào tỉnh, sẽ không biết nàng từng đi ra ngoài đi!
Vũ Văn Dục theo dõi Viên Chiêu Quân đến hoàng cung, hắn nhìn thấy nàng tiến vào phòng của Tiêu Dao, dĩ nhiên cũng biết nàng chẳng hề làm gì cả rồi rời đi. Vì vậy hắn không muốn phơi bày lời nói dối của nàng, nhàn nhạt "Nha" một tiếng, bày tỏ tin tưởng nàng nói.
Vũ Văn Dục thế nhưng không ngờ Tiêu Dao cũng là đối tượng Viên Chiêu Quân muốn tìm, chẳng lẽ người đàn ông này cũng là thuốc giải của nàng? Này đêm, hắn cũng không có buồn ngủ, hắn mở to mắt đến trời sáng.
Ở thời điểm buổi sáng, hắn đột nhiên có chủ ý, hắn muốn mang theo nàng trở về đông Vũ. Vì vậy ở trước khi nàng tỉnh ngủ, hắn điểm huyệt đạo của nàng, vì vậy nàng trầm ngủ như vậy.
Viên Chiêu Quân lần nữa mở mắt ra, đã là xế chiều. Bọn họ đã đi một ngày lộ trình, bây giờ cách hoàng cung Bắc Tiêu đã rất xa.
"Chúng ta đây là đi nơi nào?" Má ơi! Nàng thế nhưng lại rời đi Kinh Thành Bắc Tiêu, nàng phải làm sao? Nàng chẳng lẽ sẽ chờ một tháng sau chết sao?
"Trở về Đông Vũ." Vũ Văn Dục lạnh lùng nói.
"A! Ta không trở về, ta muốn ở lại Bắc Tiêu Quốc." Nàng còn có việc nha! Hắn tại sao có thể đem nàng kéo về Đông Vũ đây?
Vũ Văn Dục mặt trong sạch, nói: "Không được, ngươi chỉ có thể trở về đông Vũ."
Viên Chiêu Quân hết sức im lặng, tâm lúc nghĩ tới, chẳng lẽ mình nhất định vận mệnh đã như vậy. Vũ Văn dục nói không để cho nàng rời đi, nàng liền chạy không ra năm ngón tay của hắn, nàng chỉ phải ngoan ngoãn đi theo hắn trở về đông Vũ.
Ra roi thúc ngựa, năm ngày sau, đã tiến vào quốc giới đông Vũ.
——
Tẩm cung Tiêu Dao.
"Sư bá, Nhị Sư Đệ nếu thật mở ra phong ấn chúng ta thì xong rồi." Tiêu Dao mặt lo lắng nói.
"Đừng nóng vội, chúng ta chỉ cần Viên Chiêu Quân chết, hắn vĩnh viễn cũng đừng nghĩ mở ra phong ấn." lão đầu được gọi là sư bá cười đến hết sức gian trá.
"Viên Chiêu Quân vì sao phải tới tìm ta?" Đây là vấn đề Tiêu Dao không hiểu.
"Nàng luyện một Thần Vũ công, cần ba dương khí của Thuần Dương nam tử, nếu không vài tháng sau nàng sẽ chết." Sư bá nói.
"Nói ta như vậy chính là Thuần Dương nam tử, như vậy muốn Viên Chiêu Quân chết không phải trở nên dễ dàng, ta không cho nàng hút dương khí, nàng vài tháng sau sẽ chết." Tiêu Dao cười lạnh.
"Vốn là có thể làm như vậy, nhưng là Viên Chiêu Quân đã hút dương khí Nhị Sư Đệ ngươi, nếu như trong mấy tháng này nàng mang thai, nàng sẽ không chết, hơn nữa đứa bé do bọn họ sinh ra cũng có thể bỏ phong ấn trên người Nhị sư đệ ngươi." Sư bá mặt nặng nề.
Tiêu Dao nghe xong, sắc mặt tối tăm, hắn tuyệt muốn cho kế hoạch của sư phụ được như ý. Hắn lạnh nhạt nói: "Sư bá có thể có biện pháp khiến Viên Chiêu Quân chết?"
"Vũ Văn Dục võ công cực tốt, chúng ta đều không phải là đối thủ của hắn, thời khắc hắn đi theo, chúng ta là giết không được Viên Chiêu Quân, lại nói Viên Chiêu Quân bây giờ công lực cũng rất cao, vì vậy chúng ta chỉ đành phải nghĩ những biện pháp khác."
"Hạ độc." Tiêu Dao nói.
"Viên Chiêu Quân bách độc bất xâm, vô dụng thôi chẳng qua ta có biện pháp, chính là hạ độc với ngươi. Chỉ cần nàng hút dương khí ngươi, nàng sẽ chết." Sư bá lấy ra một hạt châu màu trắng, nói: "Đưa cái này đặt ở bộ ngực của ngươi, ba ngày sau, chỉ cần nàng khẽ hấp vào dương khí ngươi, kinh mạch nàng bị đứt đoạn mà chết."
"Tốt." Tiêu Dao nhận lấy hạt châu màu trắng, trong mắt lộ ra nụ cười dữ tợn.
Trở lại phủ thái tử vừa mấy ngày sau, mấy ngày qua, nàng và Vũ Văn Dục tình cảm càng ngày càng tốt, vì thế nàng cảm thấy phiền lòng hơn.
Quả Tĩnh nhìn thấu băn khoăn Viên Chiêu Quân, "Sư muội, ngươi không thể băn khoăn bởi vì tình cảm hoặc những thứ khác, cũng không hút Thuần Dương Chi Khí, thời giờ của ngươi không nhiều lắm."
"Ai!" Nàng nặng nề thở dài, nàng không bỏ được Vũ Văn Dục, nhưng nàng cũng không muốn chết, nàng hiện tại lâm vào tình trạng khó khăn . Mimi dienđan
"Sư muội, ta sẽ đi bắt Lý Dịch tới." Vì cứu mệnh Viên Chiêu Quân Quả Tĩnh cũng không có biện pháp tốt hơn, đối với Tiêu Dao, hắn không có nắm chặt, Lý Dịch chỉ là một thư sinh, hắn nhất định có thể bắt tới cho sư muội hút Thuần Dương Chi Khí .
"Sư huynh, thôi. Sẽ theo duyên đi!" Ông trời muốn nàng chết nàng sẽ chết, có lẽ nàng còn có thể trở lại hiện đại, nếu như là vậy, nàng có thể xem như là một giấc mộng tốt lắm.
Quả Tĩnh lẳng lặng nhìn Viên Chiêu Quân, một hồi lâu sau mới nói: "Ngươi tự tính toán." Nói xong cũng rời đi.
Quả tĩnh cũng không có buông tha, mà là ra sau điện thái tử đi tìm Lý Dịch cùng Cây Dương Mai.
Để cho hắn không nghĩ tới, hắn ra roi thúc ngựa chạy một ngày đường, thế nhưng để cho hắn gặp Cây Dương Mai cùng Lý Dịch.
"Quả sư huynh." Cây dương mai nhìn Quả tĩnh rất vui vẻ.
Lý Dịch thấy, chua chát nói: "Phải vui vẻ tới như vậy sao? Xem ta làm sao lại không có vui vẻ như vậy."
Cây Dương Mai cho Lý Dịch một cái liếc mắt, là ý nói, ngươi hẹp hòi. Sau đó nàng đi tới trước mặt Quả Tĩnh, "Quả sư huynh, ngươi phải đi nơi nào nha?"
"Ta vốn muốn đi Lý Nam tìm các ngươi, các ngươi lại tới đông Vũ." Quả Tĩnh nói lời nói thật.
"Quả sư huynh, ta hiểu biết rõ mục đích ngươi đi Lý Nam, ta đã cùng Lý Dịch nói, muốn hắn cứu tiểu thư nhà ta, hắn đã đồng ý." Cây Dương Mai vui vẻ nói qua.
Lý Dịch gương mặt khổ, nếu không phải Cây Dương Mai phục vụ quên mình bức bách hắn mới sẽ không đồng ý, nhưng mà hắn đến bây giờ đều đang suy nghĩ phương pháp Viên Chiêu Quân đừng tìm hắn lên giường, nếu không hắn sẽ cảm thấy so chết còn thảm hơn.
"Cái này thật tốt quá, ngươi cũng biết thời gian sư muội không nhiều lắm, chúng ta nhanh lên lên đường nào." Quả Tĩnh nghe Cây Dương Mai nói rất vui vẻ, ở trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Mấy người hướng hoàng cung đông Vũ giục ngựa đi.
——
Tiêu Dao so với Quả Tĩnh, Cây Dương Mai tới thái tử điện trước.
"Nhị Sư Đệ, sẽ không không hoan nghênh ta đi!" Tiêu Dao gương mặt bất cần đời đi vào dược phòng Vũ Văn Dục .
Vũ Văn Dục không trả lời, mặt nhàn nhạt, hắn mấy ngày nay cũng rất phiền, vừa nghĩ tới bởi vì quyết định của hắn mà Viên Chiêu Quân có khả năng sẽ xảy ra chuyện, hắn liền cả đêm không ngủ được. Mimi dienđan
"Thái tử phi đâu? Thế nào không thấy người?" Tiêu Dao không có thấy Viên Chiêu Quân vì vậy thuận miệng hỏi.
Vũ Văn Dục vẫn là không nói lời nào, lúc này chỉ thấy Viên Chiêu Quân từ bên ngoài đi tới, "Đại Sư Huynh, sao ngươi lại tới đây?" Nàng theo Vũ Văn Dục gọi Tiêu Dao là Đại Sư Huynh. Nghe thấy được Thuần Dương Chi Khí, Viên Chiêu Quân thân thể lại bắt đầu bị khống chế nóng nảy, nàng sợ người khác phát hiện nàng lúc này không giống nhau, làm bộ như mặt trấn định đi tới sau lưng Vũ Văn Dục.
"Nhàn rỗi nên nhàm chán, tùy tiện đi một chút." Tiêu Dao cho câu trả lời rất đơn giản, nhưng là sẽ không ai tin tưởng, ai sẽ nhàn rỗi nhàm chán từ quốc gia của mình đi tới quốc gia khác hay sao?
Vũ Văn Dục ngẩng đầu nhìn Tiêu Dao, nhưng thấy hắn hình như cũng không biết Viên Chiêu Quân đối với hắn có mong muốn, mới từ từ thả lỏng.
Nhìn Tiêu Dao chủ động xuất hiện trước mặt nàng, Viên Chiêu Quân nghĩ thầm, chẳng lẽ trời cao không muốn để cho nàng chết như vậy đây? Trong lòng nàng lại dấy lên hi vọng.
Tiêu Dao thấy sắc mặt của Viên Chiêu Quân có chút ửng đỏ, biết nàng là muốn hút dương khí của hắn rồi, không khỏi hướng về phía Viên Chiêu Quân cười cười.
Một buổi chiều, Viên Chiêu Quân đi tìm Tiêu Dao tới nơi nào. Vũ Văn Dục không yên lòng cũng vẫn đi theo Viên Chiêu Quân.
Đến buổi tối, Viên Chiêu Quân không ngủ được, một mình đi khắp nơi đi, trong lúc vô tình liền đi tới phái sau dược sơn. Nàng ngồi ở ao bên cạnh, nghĩ tới chuyện đã xảy ra của nàng ở dược sơn cùng Vũ Văn Dục, nghĩ tới nàng đem Cự Mãng màu vàng kim cắn chết, tiếp đó lại nghĩ đến nàng toàn thân không một mảnh vải để cho Vũ Văn Dục nhìn thẳng vào, trên mặt của nàng không khỏi gợi lên nụ cười.
Vũ Văn Dục vẫn lẳng lặng ở phía xa nhìn nàng, nhìn nàng cười một hồi, một hồi bộ dạng khổ, trong lòng hắn nghĩ tới, mình sai lầm rồi sao? Hắn không phải là không nên ngăn cản nàng? Nàng thực sẽ chết sao? Hắn không muốn nàng chết. Nghĩ đến nàng sẽ chết, hô hấp của hắn cũng biến thành nặng nề, tâm càng thêm đang rỉ máu.
Đang lúc này, Tiêu Dao đột nhiên ra phía trước mặt Viên Chiêu Quân, hắn toàn thân áo trắng, giống như tiên tử đứng ở trước mặt nàng, nàng vừa ngẩng đầu, hắn hướng về phía nàng mỉm cười, nghe mùi vị trên người của hắn, thân thể của nàng lại bắt đầu không thể khống chế, nhưng đầu óc của nàng rất tỉnh táo, nàng không muốn cùng người đàn ông này có quan hệ, nhưng nàng không hút Thuần Dương Chi Khí hắn nàng