Chương 1011
“Được rồi… Dù sao thì miễn là bọn họ không tổn thương tỷ và Cố tỷ tỷ, ta cũng chẳng rảnh rỗi đi gây chuyện với bọn họ”.
Một ý nghĩ vụt qua trong đầu Tịch Thấm, nàng ta bất giác nói: “Có vẻ như quan hệ giữa Khởi La muội muội và Cố cô nương không tầm thường”.
“Đương nhiên rồi, nếu ngươi dám đụng đến Cố tỷ tỷ của ta, cẩn thận ta không khách sáo đâu”, nàng giơ nắm đấm bé nhỏ lên, nhe răng trợn mắt với Tịch Thấm.
“Không biết Khởi La muội muội và Cố cô nương có quan hệ thế nào? Ta cảm thấy rất hiếu kỳ, xưa nay Băng tộc không tranh quyền thế, không hỏi thế sự, sao ngươi lại quen biết Cố cô nương?”
“Hừ, ta không nói cho ngươi biết đâu, nói gì thì nói, nếu ngươi dám tổn thương Cố tỷ tỷ của ta, toàn bộ Băng tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi”.
Bạch Cẩm hất mấy sợi tóc lòa xòa trước trán, nở một nụ cười thản nhiên mà hào phóng, lại không kém phần đoan trang, cao quý.
“Có vẻ như Tịch cô nương rất hứng thú với Cố cô nương. Không biết hai vị có mối quan hệ như thế nào?”
“Thiên Hạ Đệ Nhất Lâu không có quan hệ với bất kỳ ai, nhưng với ai cũng có quan hệ. Đi thôi, em gái Bạch Cẩm, nếu ngươi không đi thì e rằng bảo bối trong đó sẽ bị người ta cướp sạch mất”.
“Đi thôi!”
Sau khi dặn dò Khởi La, một trắng, một đỏ, hai bóng dáng xinh đẹp lập tức bay vọt lên.
Sau khi các nàng đi không lâu, Ôn Thiếu Nghi cùng các trưởng lão Thiên Phần tộc, và Nạp Lang Lăng Nhược lần lượt tiến đến, bọn họ cẩn thận đánh giá trận pháp, rồi cũng đi lên.
Hoa Khởi La ẩn mình trong bóng tối không khỏi nhíu mày.
Đám người này lên đó làm gì?
Chẳng lẽ bên
Nàng ta không cam tâm một mình ở lại đây, đôi mắt to tròn đảo một vòng, rồi cũng trèo lên theo.
Mới leo lên không bao lâu, Hoa Khởi La đã trợn tròn mắt.
Đây là tình huống gì? Phía trước có vô số xích sắt với đủ loại kích cỡ đan xen chằng chịt, mỗi một sợi xích sắt đều tỏa ra từng luồng khí đen.
Vốn dĩ nàng ta định trực tiếp xông lên, nhưng nhớ đến ánh mắt nghiêm túc của Bạch Cẩm, ngẫm lại vẫn nên thận trọng một chút.
Tay phải khẽ đảo, một dải lụa màu sắc sặc sỡ lao ra.
Tơ lụa đụng phải khí đen liền bị ăn mòn, đến cặn cũng không còn, hơn nữa tốc độ còn nhanh đến cực hạn.
Hoa Khởi La vỗ mạnh lên bộ ngực của mình.
May thật, may mà vừa nãy nàng ta không trực tiếp xông vào.
Không ngờ khí đen này lại có độc tính mạnh như vậy.
Ngước nhìn không thấy đích đến, cúi xuống lại thấy chín sợi xích sắt bên dưới chẳng biết từ lúc nào đã nhiễm khí đen.
Hoa Khởi La muốn lên không được, muốn xuống cũng không xong, cuối cùng bị kẹt lại ở giữa.
“Tiêu rồi tiêu rồi, làm sao bây giờ? Chẳng lẽ mình sẽ mãi mắc kẹt ở trong này? Không được, khói đen vẫn đang khuếch tán, nếu không mau chóng rời khỏi nơi này, chắc chắn mạng nhỏ của mình cũng hết ở đây!”
Mãi đến lúc này, Hoa Khởi La mới hiểu được vì sao Bạch tỷ tỷ lại cẩn thận như vậy.