Chương 1067
Ngủ?
Ai có thể ngủ vào lúc này?
Giữa một nơi mưa máu gió tanh, đao kiếm bay tán loạn.
Mấy người Cố Thanh Hy không thể địch lại đám đông, thương tích càng lúc càng nặng, dần dần không thể nào chịu đựng nổi nữa.
Trưởng lão Thiên Phần tộc ra lệnh một tiếng, ngay lập tức có vạn mũi tên được bắn ra, những mũi tên xé gió bắn tới, nếu bị bắn trúng thì chắc chắn sẽ chết.
Trong lúc mọi người đều nghĩ rằng lần này không xong rồi thì không ngờ lại có thêm một đám người dũng mãnh thiện chiến xông ra giết chết vô số đệ tử Thiên Phần tộc, đám người đó chẳng những mạnh mẽ mở ra một đường máu mà còn đánh rơi tất cả mũi tên mà đám người Thiên Phần tộc vừa bắn ra.
Lão già cầm đầu nói: “Đi lối này”.
Cố Thanh Hy trầm ngâm một chút rồi liền bảo Tịch Thấm cùng Bạch Cẩm rút lui cùng với lão già bịt mặt.
Bạch Cẩm khống chế gậy băng, trong nháy mắt sương mù đã bao phủ, cảnh tượng cách đó một thước rất khó để có thể nhìn thấy rõ ràng, lớp sương mù dễ dàng che chở bọn họ rời đi.
Ma chủ đang liều chết chiến đấu, kiêu ngạo chờ Cố Thanh Hy cùng nhau rời đi, không ngờ Cố Thanh Hy thậm chí còn không quay đầu lại, chỉ lo cõng Dạ Mặc Uyên rút lui.
Ma chủ choáng váng, trong một phút mất tập trung suýt chút nữa bị phó tộc trưởng Tư Không cùng thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ làm trọng thương.
“Tiểu tỷ tỷ, có phải tỷ đã quên cái gì đó rồi không?”, Ma chủ ai oán nói.
Cố Thanh Hy không quay đầu lại, chỉ để lại một câu: “Tự mình nghĩ cách thoát ra đi”.
“…”
Chết tiệt…
Có phải là tiểu tỷ tỷ rất tự tin vào hắn
Nàng không sợ hắn ta sẽ bị giết chết sao?
Hắn ta lại nhìn thấy Dạ Mặc Uyên được Cố Thanh Hy cõng trên lưng, tận hưởng sự đãi ngộ mà hắn ta không thể nào hưởng thụ được.
Ma chủ lớn tiếng kháng nghị nói: “Ai da, tiểu tỷ tỷ, A Mạc cũng bị thương rồi, tỷ mau đến cõng A Mạc trở về đi”.
Ma chủ muốn loại bỏ hai lão già này để bắt kịp Cố Thanh Hy nhưng thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ và phó tộc trưởng Tư Không lại giống như keo dán chó dính mãi không buông, chọc hắn ta tức giận đến mức liên tục tung ra chiêu tuyệt sát.
Hắn ta đã nghĩ rằng nếu như hắn ta hét lên rằng mình cũng bị thương thì Cố Thanh Hy ít nhất sẽ quay lại nhìn hắn ta một cái.
Nhưng hắn ta lại nghĩ sai một lần nữa, Cố Thanh Hy đã biến mất không dấu vết dưới sự che chở của người bịt mặt.
Chỉ nghe thấy loáng thoáng nàng để lại một câu: “Chúng ta tập hợp lại ở bên ngoài Thiên Phần tộc, nếu ngươi trốn không thoát thì ta và Dạ Mặc Uyên sẽ giúp ngươi nhặc xác”.
“…”
“Tập hợp lại ở bên ngoài Thiên Phần tộc?”
Bên ngoài Thiên Phần tộc trời đất bao la, hắn ta biết bọn họ sẽ tập hợp lại ở đâu chứ?
Nói cái gì mà hắn ta trốn không thoát thì nàng liền cùng Dạ Mặc Uyên giúp hắn ta nhặt xác?
Hắn ta mà cần Dạ Mặc Uyên nhặt xác hay sao?