Chương 1093
“Khụ khụ…”
Cung thủ đang định bắn ta thì thái nữ điện hạ bị xách ngược lên đột nhiên ho vài tiếng rồi tỉnh táo hơn.
Đám đông sợ hết hồn.
Thái nữ… thái nữ điện hạ tỉnh rồi?
Vậy là xong thôi.
Cố Thanh Hy đặt nàng ta xuống, phủi phủi tay mình, chỉ là bị nghẹn thôi mà, có cần căng thẳng đến vậy không?
Lại còn không cứu nổi, chẳng thể hiểu y thuật của mấy người này tệ hại đến mức nào.
“Thái nữ điện hạ thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế, thái nữ điện hạ, người vẫn ổn chứ?”
Thái nữ điện hạ chừng mười ba mười bốn tuổi, gương mặt rất non nớt, nghe xong xua xua tay: “Không sao, chỉ là ban nãy khó thở thôi. Là ngươi đã cứu ta?”
“Phải, thế nên ta có thể rời đi được chưa?”
“Không thể, y thuật của ngươi cao như vậy, ngươi phải ở lại Oa Nhân Quốc của bọn ta làm ngự y”.
“…”
“Ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi làm không công đâu, bổn thái nữ có thể xem xét gả hoàng đệ cho ngươi, để ngươi ở lại Oa Nhân Quốc vừa có quyền thế vừa có địa vị, bổn thái nữ đảm bảo không ai dám bắt nạt ngươi”.
Cố Thanh Hy phì cười.
Nàng bị khùng sao.
Đi lấy một ông chồng nhũn như đậu phụ?
“Bệ hạ giá đáo…”
Cùng với một tiếng hô lớn, các thị vệ đồng loạt lùi sang hai bên.
Đi đầu là một nữ tử trung niên mặc long bào màu vàng kim chậm rãi tiến vào trong
Nàng ta vừa mới đến tất cả mọi người đều quỳ xuống và hô to: “Tham kiến nữ hoàng, nữ hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”.
“Mẫu hoàng, sao người lại đến đây?”, thái nữ nở nụ cười non nớt, ngoan ngoãn tiến lại gần.
Nữ hoàng của Oa Nhân Quốc tuổi tác cũng không cao, giơ tay nhấc chân đều mang theo quý khí từ khi sinh ra đã có.
Nàng ta trang điểm chỉn chu, thỉnh thoảng lộ ra vẻ quyến rũ, có thể thấy tác phong ngày thường cũng không tốt lắm.
“Không phải bảo con ở trong cung đọc sách sao, sao con lại chạy tới đây?”
“Ôi chao, suốt ngày đọc sách, đọc đến mức nhi thần sắp bị ngốc luôn rồi. Phu tử có dặn, ngoài việc đọc sách còn phải học binh pháp và võ công, thế nên nhi thần mới lén lút trà trộn vào quân doanh”.
“Hỗn trướng, đường đường là thái nữ, là nữ hoàng tương lai của Oa Nhân Quốc, thế mà không màng tới an toàn của tính mạng, trà trộn vào quân doanh, người đâu, còn không mau đưa thái nữ về”.
“Rõ”.
Thái nữ không muốn quay về, nhưng khi trông thấy gương mặt u ám của mẫu hoàng, đành cúi đầu, xị mặt quay về.
Nữ hoàng đảo mắt nhìn sang Cố Thanh Hy, ánh mắt mang theo vẻ đánh giá.