Chương 301
Những thiếu niên này đều rất xinh đẹp, vóc người gầy gò, hai tay bị trói ngược, trên nét mặt tái nhợt lộ vẻ sợ hãi.
Ở bên cạnh mấy mỹ nam còn có mấy thị vệ tay cầm cờ hoa lan, đeo mặt nạ đầu lâu canh gác.
“Hai người các ngươi nhanh lên, nhóm người hầu này được chọn lựa tỉ mỉ, nếu xảy ra chuyện gì, dù các ngươi có một trăm cái đầu cũng không đủ để chém đâu”.
“Vâng vâng vâng”, Cố Thanh Hy cúi đầu khom lưng, đi theo Dịch Thần Phi lên một cái lồng, ở góc độ người khác không thể nhìn thấy, khoé mắt nàng có ánh sáng lạnh loé lên.
Nếu nàng đoán không nhầm thì có lẽ thân phận của những người này không khác Diệp Phong là mấy, đều được đưa đến cho Lan kỳ chủ mua vui.
Nghĩ đến chuyện Diệp Phong mới năm tuổi đã bị Lan kỳ chủ làm nhục, Cố Thanh Hy lại nổi giận.
Vì đều đeo mặt nạ, mặc quần áo bằng xương, hai người họ trà trộn trong đám người cũng không thu hút sự chú ý, cả quá trình rất thuận lợi.
Nhưng lúc đi qua ngọn núi thứ năm, bọn họ bị chặn lại.
Ngoài việc trình lệnh bài, bọn họ còn phải nhỏ máu vào trong cái bát có chứa nửa bát nước.
Mấy kỳ thủ của Ma tộc trước mặt lần lượt cắn ngón tay mình, nhỏ máu vào bát, sau khi nước trong bát hoà với máu thì tản ra một mùi máu tanh, kèm theo khí đen lượn quanh.
Cố Thanh Hy nhìn Dịch Thần Phi, dùng ánh mắt hỏi hắn ta, bây giờ xông vào luôn hay tiếp
Dịch Thần Phi ra hiệu nàng yên tâm, sau đó cắn rách ngón tay mình, nhỏ một giọt máu vào bát, bát nước kia cũng không khác gì các kỳ thủ khác, có khí đen lượn quanh, tản ra mùi máu tanh”.
“Thông qua, người tiếp theo”.
Người tiếp theo chính là Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy cau mày.
Nàng nghĩ có lẽ những người này của Ma tộc quanh năm tắm thuốc và uống thuốc độc gì đó, cho nên trên người mới có độc.
Sao Dịch Thần Phi có thể thuận lợi thông qua chứ.
“Lề mề cái gì, nhanh lên”.
Nhìn thấy nơi này ở đâu cũng là cao thủ của Ma tộc, Cố Thanh Hy chỉ có thể cắn rách ngón tay mình, nhỏ một giọt máu vào bát.
Bất ngờ là máu của nàng nhỏ vào bát nước vẫn có khí đen lượn lờ và tản ra mùi máu tanh.
Có chuyện gì vậy?
Cố Thanh Hy ngẩng đầu nhìn Dịch Thần Phi.
Lại thấy Dịch Thần Phi không hề tỏ vẻ ngạc nhiên, tựa như đã đoán được từ trước.
“Sau này tay chân nhanh nhẹn một chút, gần đây tâm trạng Giang đàn chủ không tốt, ngươi cẩn thận bị hắn giết chết đấy”.
“Vâng vâng vâng…”
Mọi người bước vào lồng một lần nữa.
Cố Thanh Hy thấy khó hiểu, rõ ràng hai người họ không trúng độc, tại sao trong người lại có khí độc?