Tại sao Cố Thanh Hy lại bình tĩnh như vậy?
Thắng nhiều tiền như thế, lẽ nào không nên đi ăn mừng một chút sao?
Còn có, cô ấy là thần ngủ gật chuyển thế à? Sao có thể ngủ gà ngủ gật cả ngày như vậy chứ.
Liễu Nguyệt và Vu Huy đều nhìn Tiêu Vũ Hiên.
Tiêu Vũ Hiên trợn trắng mắt: “Cô ấy bảo các ngươi nhận thì các ngươi cứ nhận đi, nha đầu này trọng tình trọng nghĩa, sau này nếu cô ấy có chuyện gì thì chúng ta giúp đỡ cô ấy là được rồi”.
“Lão đại tốt bụng quá, thành thật mà nói, gia tộc ta gặp phải một số nguy cơ, đang cần bạc gấp.
Cũng vì sốt ruột quá nên ta mới lấy hết số bạc tích cóp được đem đi cược, không ngờ lại thua hết sạch.
Cũng may lão đại tốt bụng cho ta 20 vạn lượng bạc, nguy cơ của gia tộc ta có thể giải quyết được rồi”.
“Ta cũng vậy thôi, bề ngoài thì thấy gia tộc ta nở mày nở mặt, nhưng thực chất là một cái vỏ rỗng.
Bây giờ có 20 vạn lượng bạc này, gia tộc chúng ta có thể khôi phục lại khí thế ngày trước rồi”.
Cố Thanh Hy không hề biết vì hành động tiện tay của mình lại khiến ba người Tiêu Vũ Hiên thành tâm thành ý thuần phục nàng.
Khi Cố Thanh Hy tỉnh dậy, cuộc thi đã kết thúc rồi, Cố Sơ Vân, Trạch Vương và một sĩ tử hàn môn đã giành chiến thắng, cùng nhau lọt vào top ba.
Liễu Nguyệt nói nhỏ bên tai nàng.
“Cô có biết đại hội đấu văn lần này cạnh tranh khốc liệt như thế nào không? Chậc chậc chậc, những tài tử tài nữ hàn môn kia thực sự đều là tài sắc vẹn toàn, xuất khẩu thành thơ, Trạch Vương suýt chút nữa đã bị đánh bại rồi”.
“Đặc biệt là người tên Diệp Phong kia, chậc chậc chậc, tài năng của hắn thực là có thể so sánh với Thượng Quan phu tử.
Ta dám bảo đảm nếu Trạch Vương đụng phải hắn thì nhất định sẽ phải đấu tiếp, có thể ngay cả Cố Sơ Vân cũng