Cuồng Phi Sủng Vương

Chương 810


trước sau

Chương 810

“Oan quá, sao ta dám, ta…”

“Được rồi, bớt nói lời vô nghĩa, hội đấu giá cũng sắp kết thúc rồi, thật bực mình, cả một buổi đấu giá mà chẳng thấy có thứ gì vừa mắt, lại còn nói hội đấu giá cỡ lớn cơ đấy, đúng là gạt người”.

Thanh Phong cảm thấy rất nghi hoặc.

Cậu ta đang yên đang lành, sao lại đột nhiên té xỉu? Chẳng lẽ Vương phi đã làm gì đó?

Cố Thanh Hy nói năng hùng hồn: “Đúng vậy đó, ta đã làm một vài chuyện không cho ai biết được, ví dụ như hẹn một mỹ nam nào đó, ngươi có thể đi cáo trạng với Dạ Mặc Uyên”.

“…”

“Tuy nhiên, sau khi tố cáo, ngươi nên hiểu rõ, bản thân ngươi cũng có trách nhiệm đấy! Vương gia cho ngươi bảo vệ ta, ngươi bảo vệ vậy à?”

“…”, đầu Thanh Phong xuất hiện ba vạch đen.

Cậu ta còn chưa nói một câu mà Vương phi đã nói liên thanh không dứt.

Cậu ta té xỉu một cách khó hiểu, chẳng lẽ việc này không đáng hoài nghi à?

Mặc kệ Vương phi đã làm gì, cậu ta cũng sẽ bẩm báo lại với Vương gia, tốt nhất là để Vương gia bỏ Vương phi, tránh cho Vương phủ ngày ngày gà bay chó chạy.

Không đợi cậu ta lên tiếng, Cố Thanh Hy đã uy hiếp: “À… đúng rồi, ta nhớ là gần đây ngươi rất thân thiết với Thu Nhi nhà ta, đúng không? Đừng nói là ngươi muốn dụ dỗ nàng ấy nhé? Thanh Phong, ngươi là hộ vệ trung thành nhất của Vương gia, sao có thể đi dụ dỗ Thu Nhi vậy được? Hôm nay ngươi dụ dỗ Thu Nhi, chẳng phải ngày mai sẽ dụ dỗ ta à?”

Thanh Phong hoảng hốt: “Vương phi nương nương, người đang nói gì vậy, sao thuộc hạ dám dụ dỗ người. Người là chính thê của chủ tử, là Vương phi phủ Dạ vương đấy”.

“Nói vậy có nghĩa là… ngươi thừa

nhận ngươi dụ dỗ Thu Nhi, đúng không?”

“Không có… không có, thuộc hạ luôn trung thành tận tâm với Vương gia, tuyệt đối không dám làm xằng bậy!”

“Ồ, vậy chắc ta lầm rồi, mấy ngày nay ta thấy ngươi cứ lén lút đi tìm Thu Nhi, ta còn nghĩ ngươi để ý nàng, nếu không phải thì… tốt thôi, vừa khéo, ta dự định sẽ hứa gả Thu Nhi cho tiểu đệ của ta là Vu Huy!”

Thanh Phong lập tức bùng nổ: “Gì chứ? Gả Thu Nhi cho Vu Huy? Sao có thể được? Vu Huy là một tên thiếu gia ăn chơi đấy, hơn nữa, thân thế hắn ta hiển hách, chắc chắn sẽ không cưới hỏi Thu Nhi đàng hoàng, cùng lắm chỉ là nạp thiếp mà thôi. Với tính tình Thu Nhi, bảo nàng làm thiếp cho người ta, nàng nhất định sẽ không đồng ý”.

“Quái lạ, nếu ngươi và Thu Nhi đã không có gì thì sao phải khẩn trương như thế? Thu Nhi chỉ là một nha hoàn mà thôi, có thể làm thiếp của Vu Huy cũng không tính là nhục nhã gì, trái lại, còn nâng cao giá trị con người nàng hơn kìa, về sau còn được ăn sung mặc sướng”.

“Vương phi nương nương, Thu Nhi trung thành tận tâm với người, sao người có thể đối xử nàng như vậy được, thuộc hạ cầu xin người hãy thu hồi mệnh lệnh đã ban ra”.

Cố Thanh Hy chắp tay sau lưng, từ trên cao nhìn xuống, lúc này, Thanh Phong đang quỳ một gối cầu xin trước mặt nàng. Khóe miệng nàng không khỏi nhếch lên, nở một nụ cười vui vẻ.

“Không muốn Thu Nhi gả cho Vu Huy à? Cũng được thôi, vậy ngươi nói xem, hôm nay ta đã làm những gì?”

“Việc này… thuộc hạ nào biết Vương phi đã làm gì chứ? Thuộc hạ bị ngất mà!”, hơn nữa, rất có khả năng là Vương phi cố tình làm cậu ta choáng váng đấy!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện