Chương 958
Xoạt xoạt xoạt…
Những dải lụa trắng muốt của Khởi La chẳng khác nào những lưỡi dao mỏng như cánh ve, cuốn theo sát khí cuồn cuộn đồng loạt hướng về phía nàng.
Cố Thanh Hy thoáng biến sắc, lập tức né sang một bên, cơ thể nhanh nhẹn như cơn gió.
Dải lụa chạm phải ghế quý phi, ghế quý phi bị chém ra làm hai nửa.
Đến cả chiếc bình hoa và những đồ dùng bằng sắt cũng bị chém ra làm hai.
Nếu không phải vì Cố Thanh Hy chạy nhanh, e rằng nàng cũng bị thiên đao vạn quả lâu rồi.
“Tiểu cô nương, cho dù rắn của ta làm vỡ đèn bảy màu, ngươi cũng không cần phải ra tay tàn độc như vậy, cây đèn này ngươi cần ta đền như thế nào, ta đền cho ngươi là được mà”.
“Đền? Ngươi đền nổi không? Đây là thánh vật của Băng tộc, cho dù ngươi dùng cả thiên hạ để đánh đổi cũng không bằng một sợi tóc của nó đâu”.
“Đây là đèn, đèn không có tóc”.
Hoa Khởi La thẹn quá hóa giận, động tác trên tay càng lúc càng nhanh hơn, dải lụa mỏng như lưỡi dao cũng càng lúc càng nhiều, sát khí càng lúc càng mạnh.
Trong trận chiến kịch liệt, hai người đều thấy sóng gió nổi lên trong lòng.
Nữ nhân này rốt cuộc là ai? Tuổi còn nhỏ như vậy đã đạt đến cấp ba?
Đạt đến cấp ba thì chớ, đã vậy còn có thể đỡ được Khởi La sát của nàng ta.
Cố Thanh Hy càng giật mình hơn.
Nếu không phải khinh công của nàng khá cao, với tần suất sát chiêu dày đặc như vậy, chỉ e nàng đã chết không biết bao nhiêu lần. Cho dù là thế, nàng cũng không thoải mái gì.
“Cho dù ngươi giết ta rồi, ngọn đèn này cũng không thể nào phục
“Ta cần ngươi dạy ta chắc?”
Giọng nói của Hoa Khởi La ẩn chứa vẻ nghẹn ngào, ánh mắt nàng ta nhìn Cố Thanh Hy tràn ngập vẻ chán ghét.
“Nếu ngươi còn không dừng tay, đừng trách ta ra tay vô tình”, vì mấy lần rơi vào tình cảnh nguy hiểm nên Cố Thanh Hy cũng không kiềm chế được cơn giận nữa.
“Hừ, làm vỡ đèn bảy màu, hôm nay ngươi không thể không chết, chẳng ai cứu nổi ngươi đâu!”
Thấy không thể đàm phán cùng nàng ta, Cố Thanh Hy tự biết mình đuối lý cũng không muốn ra tay quá nặng, đành giả bộ đánh trả một chiêu rồi phá tung cửa sổ nhảy ra ngoài.
Nơi này động tĩnh quá lớn, người của Đan Hồi cốc bị kinh động hết cả.
Không ít trưởng lão và đệ tử của Đan Hồi cốc đồng loạt chạy tới đây.
Nhưng Cố Thanh Hy không thể nào ngờ rằng, người đầu tiên xuất hiện chẳng phải ai khác mà là nữ tử áo trắng.
Nữ tử áo trắng sở hữu dung nhan tuyệt sắc, mắt sáng, răng đều, phong thái phiêu diêu, tuy đang cười nhưng vẫn uy nghi.
Trong uy nghi lại lẫn chút mê hoặc.
Nàng ta chưa đến nơi, một sát chiêu như hủy diệt trời đất đã tấn công thẳng vào Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy giật thót người.
Mạnh quá…
Nội lực này e rằng không kém gì ma chủ đâu nhỉ.