Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn

Quyển 3 - Chương 36-10


trước sau

Mùa thu năm nay ở Đông Sở. vì có mỗ nữ nhân đến nên trở nên vô cùng rối loạn.

Màn đêm buông xuống, kinh đô Biện Vinh.

Một tiếng nổ rung trời chuyển đất làm thức tỉnh bách tính toàn thành, ngay sau đó, những tiếng nổ như thế nối tiếp nhau vang lên…… giống như là tiếng báo tận thế, không ai kịp mặc y phục, tất cả nhanh chóng lao ra ngoài, thành Biện Vinh đêm nay còn náo nhiệt hơn ban ngày, bách tính chen chúc nhau trên đường nhìn về phía nam.

Bầu trời nơi đó mịt mù khói lửa, khói trắng phủ kín cả một khoảng trời.

Lửa đỏ rực rỡ không ngừng chớp lóe, nhiễm đỏ cả một không gian, sức nóng lan tràn ra xung quanh, chỉ trong chớp mắt, đêm thu se lạnh đã trở nên khô nóng, gió thu mang theo mùi thuốc súng gay mũi chậm rãi phất qua, làm bách tính đồng loạt rùng mình.

Ở phía nam kia, họ như nhìn thấy……

Màu sắc hủy diệt!

Ầm ầm!

Vào lúc tiếng nổ ở nghĩa địa phía nam dừng lại thì trong quân doanh phía tây lại như hưởng ứng, cũng vang lên tiếng nổ.

Lần này không chỉ bách tính trong thành mà binh lính trong quân doanh cũng đều chạy ra khỏi lều.

Có người ngồi bệt xuống đất, sợ hãi thốt lên: “Là bom!”

Bọn họ nhìn thấy nơi trước đó là cấm địa, giờ đang bị một ngọn lửa rừng rực thiêu đốt, ngọn lửa kia điên cuồng trong gió thổi giống như một con mãnh thú đang há to miệng nuốt chửng con mồi.

Đảo mắt một cái, đã thành phế tích.

Có một tướng lĩnh chạy như điên ra khỏi lều, ngơ ngác nhìn ngọn lửa kia, rồi lại nhìn nghĩa địa phía nam, hộc máu quỳ phịch xuống đất, ngửa mặt lên trời thét: “Trời vong Sở ta!”

Tiếng thét và tiếng khóc như là một khúc ca bi ai dài mãi: “Trời vong Sở ta!”

Một ngày này, xảy ra ba chuyện.

Một Công chúa vô duyên vô cớ qua đời, hai vụ bom nổ oanh tạc toàn thành, tấu lên khúc nhạc dạo đầu trước khi Đông Sở diệt quốc.

Theo sách sử hậu thế ghi chép thì bảy ngày trước ngày hôm đó, mật vệ Kim Lân Vệ của hoàng thất Đông Sở nhận được tin tức: Ở biệt viện trong
núi của Tri phủ Lộc Châu Giang Triệu Lâm, ba ngày liên tục truyền ra tiếng binh sĩ huấn luyện, nghi là nuôi dưỡng tư binh.

Lúc đầu, Kim Lân Vệ phái ra trăm người đi đến Lộc Châu trước, tiến hành tìm hiểu việc ở biệt viện của Giang tri phủ, lại bị hai trăm ám vệ Đại Tần mai phục đánh bất ngờ, trong trăm người chỉ có ba người bị thương chạy thoát về tổng bộ báo tin Giang Triệu Lâm cấu kết với Đại Tần, nuôi tư binh là thật, chừng vạn người.

Một hồi dẹp loạn lập tức được tiến hành.

Kim Lân Vệ triệu tập thành viên tại nghĩa địa phía nam.

Trong một đêm, Kim Lân Vệ —— một thần thoại thần bí tồn tại từ thời Đông Sở khai quốc, đều bị tiêu diệt!

Trong một đêm, bom —— một vũ khí Đông Sở bí mật nghiên cứu chế tạo, từ nay về sau hóa thành hư không!

Mọi thứ, đều vì một nữ nhân, Mộ Dung Lãnh Hạ!

Lúc này, Lãnh Hạ đang bước ra từ một chỗ tối, nhìn nơi khói lửa ngút trời kia rồi quay về phía Đại Tần, khóe môi cong lên, khẽ lẩm bẩm: “Nam nhân, ta thành công rồi.”

Nàng tin rằng, trong tương lai không xa, Đông Sở chắc chắn sẽ do nam nhân của nàng tiếp nhận.

Nàng chậm rãi bước vào bóng tối, rất nhanh, bóng lưng gầy nhỏ kia đã biến mất trong bóng đêm……..

Lãnh Hạ cũng không biết, cái tương lai không xa này thật ra chỉ chưa đến một tháng, mặc dù sau ngày này, Đông Sở vẫn kéo dài hơi tàn được gần một tháng, nhưng các sử gia ngày sau đều kiên trì cho rằng, ngày này, mới chính là nguyên nhân khiến Đông Sở diệt quốc.

Sử xưng: Ngày tế Sở.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện