Xe chạy vào gara riêng biệt của một nhà hàng cao cấp.
Sau khi xuống xe, Thương Ngự Thượng đưa Hạ Trường Ninh vào một phòng riêng đặc biệt trong khu vực này tuyệt đối an tĩnh và phòng đã được chuẩn bị sẵn.
Căn phòng lớn xa hoa sang trọng, trang trí ưu nhã, âm nhạc nhẹ nhàng mỹ dịu thong thả vang lên.
Gần cửa sổ trên hàng ghế dài, Hạ Trường Ninh lười nhác ngồi ở bên trong.
Phục vụ cung kính đứng một bên, đợi khách hàng chọn bữa ăn.
Trưng cầu ý kiến của Hạ Trường Ninh xong sau còn gọi thêm hai tách cà phê cùng một chút điểm tâm.
Phục vụ đưa thức uống và điểm tâm lên sau đó liền lễ phép lui ra ngoài, thuận tay đóng cửa phòng.
Hạ Trường Ninh nhấp một ngụm cà phê, giọng nói nhẹ nhàng réo rắt,
_ Có thể cùng ngài nói chuyện không?
Thương Ngự Thượng đưa tay ra hiệu, có thể.
Hạ Trường Ninh hơi ngừng lại,
_ Tôi là trai thẳng.
Hạ Trường Ninh nói xong, hai má có chút ửng hồng.
Cùng một người đàn ông khác thảo luận cái vấn đề này thật sự là lúng túng.
_ Sao đó thì sao?
Thương Ngự Thượng không có biểu hiện gì, hỏi cậu.
Đôi mắt Hạ Trường Ninh sáng lên chớp chớp nhìn Thương Ngự Thượng,
_ Nếu như có thể nói, tôi muốn tôi và ngài tuân thủ theo ý định ban đầu mà bà Thương lão đưa ra trước đó chính là thời hạn một năm.
_ Lý do?
_ Chúng ta cả hai đều là đàn ông.
Hạ Trường Ninh hơi ngập ngừng nói
_ Ngài là cậu cả Thương gia, là người đứng đầu của tập đoàn Thương Thế.
_ Cho nên, tôi phải có người thừa kế, phải vậy không?
Hạ Trường Ninh thừa nhận sự thật gật gật đầu.
Cùng người thông minh nói chuyện chính là không phí tế bào não.
Thương Ngự Thượng ánh mắt nhìn thẳng Hạ Trường Ninh,
_ Vì sao không hỏi, tôi vì lý do gì muốn cưới vợ nam?
Hạ Trường Ninh nhăn nhẹ lông mày,
_ Tôi chưa từng nghĩ sẽ dòm ngó hay dò xét chuyện đời tư người khác.
_ Nếu như chuyện đó cùng với cậu có liên quan, cậu cũng không muốn biết sao?
Hạ Trường Ninh đầu lông mày nhíu chặt,
_ Tôi?
Thương Ngự Thượng gật đầu,
_ Đúng vậy, cậu.
Hạ Trường Ninh nghi hoặc cậu thật không hiểu, Thương gia cưới vợ nam cùng cậu có quan hệ gì chứ.
Dường như nhìn ra nghi hoặc của Hạ Trường Ninh,
_ Tôi năm mười bảy tuổi, bà nội ở Phổ Đà Sơn Tự dâng hương vì tôi cầu một quẻ, đại sư phê văn nói, tôi mệnh cách mang sát, phụ nữ không biện pháp trấn được, nếu có một ngày muốn kết hôn, vậy chỉ có thể cưới vợ nam.
Hạ Trường Ninh mở to mắt, đôi mắt chứa đầy thắc mắc và nghi ngờ,
_ Chuyện này làm sao có thể?
Thương Ngự Thượng nhếch môi cười nhẹ, hiển nhiên biểu cảm của Hạ Trường Ninh làm anh vừa lòng, giọng điệu của anh nhẹ nhàng hơn một chút,
_ Chuyện này tôi cũng không tin, nhưng mà bà nội tin tưởng.
Bà nội của Thương Ngự Thượng tư duy thật sự là không dám để người ca tụng,
_ Vậy ngài liền chấp nhận cách làm của bà ấy sao?
Thương Ngự Thượng nhấp một ngụm cà phê, khẽ cau mày, trong lòng nghĩ thầm, cà phê này thật sự khó uống,
_ Ừm, bà là bà nội tôi, hơn nữa bà cũng đã có tuổi.
Xuất phát từ hiếu thảo, Hạ Trường Ninh có thể hiểu được cách làm này, nhưng mà điều kiện tiên quyết là bị cưới làm vợ nam không phải cậu.
_ Cho dù là như vậy đi nữa thì Bà Thương nhìn qua cũng không phải người không hiểu đạo lý khó giảng giải, sự việc này phải chăng còn có ẩn tình khác, đúng không?
Thật sự là một người thông minh mà,
_ Ừm, bà nội là người vô cùng thông tình đạt lý, nhưng mà điều kiện tiên quyết là không dính đến hạnh phúc cả đời của tôi.
Hạ Trường Ninh buồn bực nói thầm,
_ Cưới đàn ông về liền có hạnh phúc sao? Chuyện này giải thích thế nào chứ?
Thương Ngự Thượng cười bí ẩn,
_ Chuyện này ngược lại chưa hẳn.
Hạ Trường Ninh không nghĩ muốn giải thích ý nghĩa lời nói kia của Thương Ngự Thượng,
_ Vậy thì theo như ngài nói hai chúng ta ở cùng nhau là có ý gì?
_ Đại sư phụ phê văn đề ra ngày sinh tháng đẻ của những người đàn ông có thể cùng tôi kết hôn, bà nội quyết định cho tôi cưới vợ nam.
Sau đó từng thu thập rất nhiều tư liệu của rất nhiều người đàn ông khác, sau đó giao cho đại sư tính qua, ngày sinh tháng đẻ của cậu và tôi là hợp nhất, cho nên bà nội đích thân chọn cậu làm cháu dâu Thương gia.
_ Chỉ là bởi vì ngày sinh của tôi?
_ Không hoàn toàn là vậy.
Thương Ngự Thượng hơi ngừng lại chút,
_ Ông ngoại của cậu và ông nội tôi là anh em, anh em kết nghĩa.
Hạ Trường Ninh nhíu chặt lông mày, Thương gia và Hạ gia có nguồn gốc, cho nên bà Thương mới cho nhiều sính lễ quý giá.
Thế nhưng mà mình và Hạ gia quan hệ thế nào, Thương gia sẽ không thể không rõ ràng, như vậy vẫn làm như thế là có ý nghĩa gì chứ?
Hạ Trường Ninh không để ý đến việc Thương gia cưới vợ nam có nguyên nhân là như thế nào nữa, cậu hôm nay đến là có chuyện rất quan trọng cùng Thương Ngự Thượng thảo luận.
Nhưng bây giờ lại biết bọn họ ở giữa còn có một tầng quan hệ khác, vậy sự kiện này liền phải giải quyết.
_ Ngài Thương ‧ ‧ ‧
_ Cậu có thể gọi tôi là Ngự Thượng.
Thương Ngự Thượng đánh gãy lời Hạ Trường Ninh, anh cảm thấy cần thiết sửa cho đúng một chút xưng hô của cậu đối với mình, dù sao thì không lâu bọn họ sắp trở thành vợ chồng, ừm.,.đúng vậy.
Hạ Trường Ninh ho nhẹ một tiếng, sờ sờ mũi,
_ Vậy, ngài Thương.., hôm nay hẹn ngài ra là có chuyện muốn cùng ngài hiệp định một chút.
Thương Ngự Thượng cũng không quá để ý đến kết quả hiện tại xưng hô của Hạ Trường Ninh với mình có vấn đề, ngày tháng còn dài, cậu chung quy một ngày nào đó sẽ có thói quen này.
_ Là có chuyện gì?
_ Về việc liên hôn, tin tưởng ngài cũng biết bởi vì lý do gì mà tôi đồng ý, đó cũng chỉ là chút tình cảm cuối cùng.
Đối với Doãn gia hoặc là Doãn Thế sau này xử lý thế nào tất cả dựa vào ngài làm chủ, tôi tuyệt không nhúng tay vào.
Tay đè miệng cà phê,
_ Tôi hi vọng ngài có thể đáp ứng, tôi chỉ làm vợ trên danh nghĩa với ngài, một năm sau tôi sẽ rời khỏi.
Bà Thương cho tôi cái gì, tôi đều không cần, việc này về sau có thể để luật sư làm một phần văn kiện chuyển nhượng.
Thương Ngự Thượng lông mày nhíu chặt,
_ Vì sao làm như thế?
_ Mặc dù ngài cưới tôi là xuất phát từ lòng hiếu thảo đối với bà, nhưng mà thân phận của ngài chú định ngài muốn làm việc gì có ảnh hưởng gì đối với gia tộc của ngài, mang ý nghĩa ra sao, tin tưởng bản thân ngài so với