Bảo sao Trương Thiên không bao giờ làm quảng cáo, hoá ra anh muốn kéo người xem trực tuyến ở nền tảng Ngư Đấu sang bên này.
Chẳng cần phải mất chi phí quảng cáo, chỉ cần bỏ chút tiền trả cho nhân viên kĩ thuật là được rồi.
Thủ đoạn này quả thực quá hèn hạ vô sỉ!
Nhưng mà thương trường như chiến trường, ai thèm quan tâm mấy chuyện này chứ?
Lăng Uy biết Trương Thiên không tầm thường, nhưng ông ta lại không ngờ rằng Trương Thiên lại là một con người mưu mô xảo quyệt như vậy.
Hôm nay chẳng những không thể ngăn chặn Trương Thiên phát triển, mà lưu lượng truy cập vào nền tảng của mình còn bị giảm đi một nửa.
Có thể nói là mất cả chì lẫn chài.
Ông ta nổi giận, tức giận rồi!
Nền tảng truyền hình trực tiếp Ngư Đấu nhất định phải nghĩ cách giữ lưu lượng người xem.
Nhà họ Lăng bọn họ chẳng lẽ lại không bằng một mình Trương Thiên sao?
Ông ta quay sang lãnh đạo cấp cao các phòng ban, trầm giọng mắng:
"Tôi thuê một đội ngũ kĩ thuật lớn như này có ích gì? Bình luận trên màn hình nhất định là có vấn đề, còn không mau nghĩ cách chặn lại? Một lũ ăn hại! Còn không mau chặn lại đi.
"
Vị lãnh đạo phụ trách đội ngũ kĩ thuật không dám nhìn Lăng Uy cúi đầu đáp, "Vâng, chủ tịch Lăng.
"
Anh ta vội vàng ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, chỉ đạo bắt mọi người làm việc.
Lăng Uy chuyển hướng nhìn sang màn hình máy tính hiển thị bảng so sánh lưu lượng người xem của hai bên, nghiến răng nói:
"Chỉ cần sửa chữa xong nền tảng, hắn phát hồng bao, thì Ngư Đấu chúng ta cũng phát.
Tiền nhiều hơn, số lượng hồng bao cũng nhiều hơn hắn ta, hơn nữa mỗi một người xem cũ quay trở lại đều sẽ nhận được một hồng bao lớn.
Dám cùng nhà họ Lăng chúng ta so tiền, Trương Thiên vẫn còn thua kém xa.
"
Chiến lược của Lăng Uy, chắc chắn có thể kéo về số lượng lớn người xem trực tuyến lúc trước.
Thêm nữa, nhà họ Lăng tài chính hùng hậu, cũng hoàn toàn có thể thực hiện.
Chiến lược tạm thời của ông ta so với Lăng Tiêu Vũ tốt hơn nhiều.
Nếu không làm như thế, rất có thể nền tảng truyền hình trực tiếp Ngư Đấu sẽ sụp đổ trong hôm nay.
Sau khi hạ lệnh, Lăng Uy nhìn Lăng Tiêu Vũ sắc mặt đang cực kì khó coi, nói, "Tiêu Vũ, bảo đội ngũ kĩ thuật hơn 100 người phía bên kia chuẩn bị sẵn sàng.
"
Đây chính là "món quà lớn" ông ta đã cất công chuẩn bị mất vài ngày.
Muốn từ mặt kĩ thuật, phá vỡ nền tảng phát sóng trực tiếp của Ái Thiên.
Vốn dĩ chưa muốn sử dụng con bài này nhanh như vậy, nhưng không ngờ, hôm nay Trương Thiên lại hút hết lưu lượng người xem từ nền tảng của mình, nếu không khiến phía Trương Thiên sụp đổ thì rất có thể thứ sụp đổ hôm nay, chính là nền tảng truyền hình trực tiếp Ngư Đấu.
"Vâng.
" Lăng Tiểu Vũ xốc lại tinh thần, phấn khích đáp.
Lăng Uy muốn để cho Trương Thiên biết, bất kể là so tiền hay là đọ kĩ thuật thì Trương Thiên không phải là đối thủ của ông ta.
.
.
.
Sau khi nền tảng phát sóng trực tiếp Ái Thiên thu hút hàng chục triệu lượt người xem truy cập, bên trong các phòng phát sóng trực tiếp cũng bắt đầu bùng nổ.
Vô cùng rầm rộ!
Vốn dĩ mọi người chỉ vì hồng bao mới đến đây, nhưng giờ phát hiện, các streamer trong phòng phát sóng trực tiếp cũng cực kì thú vị!
Tiết mục cũng vô cùng đặc sắc!
Rất nhiều người xem, để lại vô vàn bình luận!
"Ôi, mọi người nhìn xem, streamer này thật biết buồn cười, Lưu Mỗ to béo, anh có cần phải xử lý thế không?"
"Ôi cha! Em gái này! Skill đỉnh đấy! Còn xinh đẹp như thế! Nghe nói là hoa khôi học viện kinh tế tài chính hả?"
"Ơ, livestream này không lộ mặt à? Úi! Tiếng gì thế này! Nghe kích thích thế!"
"Á đù! Tôi muốn nhịn mà không được! Cô gái này chắc cũng phải cực kì hấp dẫn? Giọng nói êm ái quyến rũ kinh người!"
"Tặng quà tặng quà.
.
.
"
Nền tảng truyền hình trực tiếp của Ái Thiên ở Khánh Giang đã bùng nổ.
Số lượng người truy cập không ngừng tăng cao.
Trương Thiên và Tiểu Lục đã làm nền tảng sống lại.
Lý Dĩnh Nhi so với sếp là anh đây còn kích động hơn, cô ấy quay sang Tiểu Lục, ân cần hỏi han:
"Có cần em pha cho anh một ly cà phê không?"
"Tiểu Lục, anh có mệt không?"
"Để em giúp anh click vào nhé?"
Gần như muốn ôm ấp yêu thương!
Ngược lại Tiểu Lục đối xử với phụ nữ đều rất lạnh nhạt, vô cùng lạnh lùng.
Một câu cũng không thèm đáp lại Lý Dĩnh Nhi, ngay cả câu từ chối cũng không nói.
Nhưng nếu cô ấy thật sự pha cà phê cho cậu ta, Tiểu Lục cũng sẽ không uống.
Bất chấp thái độ lạnh nhạt của Tiểu Lục, Lý Dĩnh Nhi vẫn nhìn Tiểu Lục ngây ngốc cười đầy si mê.
Bộ dáng si mê yêu thích như vậy khiến Lâm Tử Thanh cũng cảm thấy có chút bất lực.
Trường Thiên dùng tay chắn trước mặt Lý Dĩnh Nhi, ngăn ánh mắt của cô ấy lại, bình thản nói:
"Đừng có ở đây bày ra bộ dạng si tình, cô vẫn là nên mau chóng gọi tôi một tiếng bố đi!"
Lý Dĩnh Nhi trừng mắt, cô ấy đã quên mất vụ cá cược lần này.
Cô ấy xoay người, ngay lập tức kiểm tra số lượng người xem giữa bên hoa lạ và bên tài nghệ
Người bên đội Trương Thiên, lưu lượng trực tuyến là 30 triệu người, trong khi người bên đội Lý Dĩnh Nhi chỉ vỏn vẹn có 15 triệu người.
.
.
Trong số đó, phòng phát trực tiếp của Tô Vân Nguyệt đã chiếm số lượng 10 triệu người.
.
.
Nếu không phải có cô ấy tham gia vào, thì Trương Thiên thắng chắc mà chẳng cần phải đoán.
Quả nhiên, thực chuỳ* là hồng nhan hoạ thuỷ.
Lý Dĩnh Nhi nhìn chằm chằm Trương Thiên nói, "Anh cho rằng tôi sẽ nhận thua sao? Tỷ số chẳng qua mới chỉ là 2-1, hôm nay tôi nhất định còn cơ hội vượt qua anh.
"
".
.
.
" Trương Thiên im lặng.
Cô cho rằng chỉ là mấy trăm người thôi sao?
Tỷ số 2-1 này của cô là thua kém 15 triệu người, con số này vẫn chưa khiến cô từ bỏ ý định?
Trương Thiên nhíu mày nghiền ngẫm nói, "Vẫn còn ngoan cố à? Nhưng thôi không sao? Đến tối nay thì cô sẽ chết tâm thôi.
"
Lâm Tử Thanh không thèm để ý đến