Ông lão Thiên Ma muốn khóc!
Ông biết, cái tên Trương Thiên này có cơ hội là sẽ đến cướp đan dược, sau đó bỏ thẳng vào trong miệng.
Hơn nữa, bất kể là số lượng bao nhiêu, dược tính mạnh đến mức nào, cậu ta đều sẽ không bị chảy máu mũi, cũng chẳng thể khiến cậu ta không chịu đựng được nổ tung rồi chết, cậu ta chính là một tên biến thái!
Trương Thiên dùng hai ngón tay cầm đan dược lên, dưới ánh mắt của mọi người hé miệng nhanh chóng bỏ vào miệng.
Mấy vị trưởng lão ôm tim, hít sâu một hơi.
Ông lão Thiên Ma càng tuyệt vọng, huyết áp tăng vọt, thở phì phò, hai mắt sắp nhắm lại, ngửa mặt lên trời thét to: “Viên kim đan này, là tâm huyết một tháng của lão phu đấy!”
Nhưng chỉ một giây sau, Trương Thiên lại nhả ra: “Đùa một chút thôi mà, xem các vị trưởng lão bị dọa sợ kìa? Đến mức đấy luôn? Trương Thiên này mà là loại côn đồ không biết xấu hổ có thể đến cướp đan dược sao?”
Cậu không phải?
Không cần phải nói nữa, có được không?
Nhưng nhìn thấy tất cả đan dược vẫn còn ở trên tay Trương Thiên, mọi người thở phào một hơi nhẹ nhõm, rồi đồng thanh kêu lên: “Đương nhiên không phải rồi?”
Trương Thiên lộ ra một nụ cười xấu xa, nếu không phải lần này anh muốn đến thỉnh giáo Thiên Ma hướng dẫn cách luyện đan, anh thật sự đã ăn kim đan này rồi.
Đây không phải là sợ ông lão này nổi cáu sao?
Anh chậm rãi đem kim đan đặt lại vào trong vải lụa, tán thưởng nói: “Màu sắc óng ánh, mùi thuốc nồng đậm, vô cùng tốt, ít nhtas cũng phải là thập phẩm đan dược!”
Mọi người trên đầu lập tức xuất hiện vạch đen!
Đan dược cũng chỉ có từ cấp nhất đến cửu phẩm, cậu tán thưởng đến tận cấp thập phẩm, khen cũng quá giả dối rồi đấy!
“Cũng được, cũng được!” Ông lão Thiên Ma cười hì hì đi đến, một phát cướp lại Kim đan.
Trương Thiên cũng không giật lại, để ông ấy lấy đi.
Kim đan đến tay, mấy vị trưởng lão khác thở phào nhẹ nhõm, hai hàng lông mày nhíu chặt lại lúc này mới dãn ra.
Vân Thiên cũng nhếch miệng cười khẽ.
Ông lão Thiên Ma lập tức trở mặt, không còn vẻ lấy lòng nữa, ngược lại lộ ra biểu hiện chê bai hỏi: “Nói đi, tự nhiên đến Tam Bảo Điện, tên tiểu tử cậu chắc chắn là có việc mới đến đây.
”
“Vẫn là ông già Thiên Ma hiểu tôi!” Trương Thiên nghiền ngẫm nói: “Nhưng mà tôi lựa chọn ở lại đây rồi nói tiếp, tôi còn có hai người bạn ở đây!”
“Cậu…” Ông lão Thiên Ma đang định trách cứ.
Nhưng lại nhìn thấy Châu Vũ và Châu Nhu Nhu đi ra, hai người bọn họ còn kính trọng chào: “Xin chào các vị trưởng lão!”
Cái sự khách khí này khiến người khác không thể cự tuyệt được!
Nếu là bạn của Trương Thiên, Thiên Ma cũng sẽ không cự tuyệt.
Mọi người cũng đồng ý gật đầu.
Hai người ban đầu còn sợ hãi Vân môn, giờ nhìn thấy những ong lão hiền từ phúc hậu, còn đùa giỡn với Trương Thiên, bọn họ liền yên lòng.
Trương Thiên nhíu mày cười nói: “Tôi thấy sắc trời cũng đã muộn.
Đã đến giờ cơm tối rồi.
Tôi có mang theo rượu ngon tới, không biết các vị trưởng lão có thể cho tôi một bữa cơm không?”
“Vừa ăn cơm vưa nói chuyện?”
Ông lão Thiên Ma nhíu mày nói: “Cậu còn muốn hối lộ chúng tôi? Tôi cảm thấy lần này cậu tới đây, chắc chắn không hề đơn giản!”
Có thể đơn giản được sao?
Trương Thiên lần này còn muốn cửu diệp điếu long thảo, huyết diên đế diệp, tử tam văn quả, chờ một đống đồ tốt được đưa ra nữa.
Anh nhún vai cười nói: “Có thể có chuyện gì được chứ?”
Mấy vị trưởng lão khác nghe thấy có rượu, nháy mắt, vẻ mặt u sầu lập tức biến mất, đổi giọng nói chuyện: “Ăn cơm, ăn cơm, nhất định phải ăn cơm chứ!”
Ông lão Thiên Ma một mặt nghiêm túc, dùng giọng điệu đáng sợ nhất nói: “Trước tiên mở rượu ra cho tôi ngửi thử.
”
Vẫn là một đám lão sâu rượu!
Trương Thiên nhíu mày, ra hiệu cho Châu Vũ